Tháng giêng, trong giọt mưa sa
Lung linh, từng mùa xuân qua
Ngày đi, như từng con sóng
Bỏ lại, một nỗi nhớ mênh mông.
Chiều chiều hát lý chiều chiều
Bên sông sóng vỗ nhớ hình bóng xưa
Em buồn nghe tiếng gà trưa
Cành tre ngóng gió sáo bay xa bầy
Từ vực sâu thẳm tối, vọng bao tiếng oán than
Ai xé nát trần gian lan truyền virus độc
Co vid dịch tràn lan vỡ tan bao hoài vọng
Mây giăng mù che lối, nhuộm trắng vành khăn tang
Mở mắt chào đời, tiếng khóc trẻ sơ sinh khiếp sợ trần gian buồn
Vậy mà bao người, nhắm mắt cười tươi vui thốt lời vàng chúc mừng
Lúc bé còn ngây thơ, đến lớn vừa vào đời
Tài lộc quyền danh nhuộm màu hoen ố tâm hồn
Ánh sáng đầy nhân sinh, bóng tối tràn tội tình
Đường trần đục trong tự tâm tính lựa chọn đi.
Mùa Hạ, tàn trên lối cỏ
Con dế buồn, buồn ngẩn buồn ngơ
Vòng xe trong chiều mưa đổ
Hàng sao nghiêng bóng như đợi em.
Đi về đâu hỡi em cho tình ta mãi êm đềm?
Đi về đâu hỡi em, đến nơi không có màn đêm
Đi về đâu em hỡi, đến nơi không có bầu trời
Đến nơi không có loài người, chỉ có anh và em thôi!
Ta uống nhầm chiếc lá chợt khúc ca ra đời
Bâng khuâng ngày nắng hạ điệu thức nào trong ta
Có lẽ biển đang mơ, sao sóng cứ vẫy vùng
Xóa hết dấu em qua, chỉ còn bờ biển vắng
Chim lẻ bạn cô liêu, kêu rả rích cuối chiều
Chim xoải cánh nơi đâu, tiếng sóng sầu miên man
Nhanh lên em, ngày sắp tới,
Bao đam mê rồi sẽ hết,
Ngọn đèn mê say trong tim rồi sẽ đốt đến
giọt cuối cùng…
Đêm nay đêm Bạch Hạc. Ta tạt vào nhà ai
Nghe sông Lô cuộn nước, duềnh lên, duềnh lên suốt suốt đêm dài.
Có những chiếc giường lạ, nhìn ra khoảng sân nào
Nửa đêm chợt thức giấc, thấy ta nằm nằm ở đâu.
Như cánh chim bạt gió, lạc vào rừng không quen.
Không chọn cành ngủ đỗ, nào mong gì ấm êm.
Sớm mai rồi tiễn biệt. Tóc đẹp, tóc đẹp nhường bâng khuâng.