Tôi tìm tôi giữa mùa thu rã nát.
Nhặt nụ cười gắn nhạt giữa bờ môi.
Nhặt bóng tối vá vào đêm tưởng tiếc.
Đếm thời gian chừng rụng mấy mươi rồi.
Phan Rang nỗi nhớ trong tôi
Một thời hai đứa ước mơ hẹn thề
Đường về cô tịch tiêu điều
Lao xao lá rụng giữa chiều ngẩn ngơ.
Đôi tay trần của mẹ
Như búp măng nõn nà
Mẹ đón con chào đời
Ấm nồng và dịu êm.
Mưa vẫn rơi tí tách cung bậc thu ngập lối
Hạt lệ sầu muộn màng lãng đãng mưa ngâu
Chỉ nhớ người thôi
Chỉ nhớ người thôi
Chỉ nhớ người thôi cũng hết đời
Mưa khẽ về bên hiên
Tôi rót tình ru em
Ru hời ru giấc ngủ mơ màng
Ngày tháng trôi qua thật nhanh
Mẹ dắt tay con dìu đi
Từng bước lo từng người con khôn lớn.
Anh là ai cho đêm dài nhung nhớ
Như dòng trôi một thuở mãi chờ trăng
Anh là ai mà tim mãi băn khoăn
Như gió xuân mong chờ vàng hanh nắng
Mẹ thương con khi con là giọt máu đào
Nằm trong bụng mẹ
Có những đêm dài mẹ nằm bâng khuâng thao thức
Suy nghĩ về con nguyện cầu ơn trên
Cho con ngày tháng mau lớn vuông tròn
Đẹp trong dáng dấp và trong tâm hồn
Chờ ngày bước đến nhân gian.
Nửa đời trôi thật mau
Sương gió bao dặm trường
Ta được gì, hay mất
Một hạnh phúc giản đơn
Tưởng chừng trong tầm với
Mà sao bao trái ngang.