Mẹ thương con khi con là giọt máu đào
Nằm trong bụng mẹ
Có những đêm dài mẹ nằm bâng khuâng thao thức
Suy nghĩ về con nguyện cầu ơn trên
Cho con ngày tháng mau lớn vuông tròn
Đẹp trong dáng dấp và trong tâm hồn
Chờ ngày bước đến nhân gian.
Nửa đời trôi thật mau
Sương gió bao dặm trường
Ta được gì, hay mất
Một hạnh phúc giản đơn
Tưởng chừng trong tầm với
Mà sao bao trái ngang.
Mùa hè về dễ thương
Phượng vĩ nở bên đường
Cỏ xanh thêu hoa đỏ
Bướm lượn theo đến trường.
Nhớ những ngày đầu ngày ta biết nhau
Bước trên đường về ngập ngừng mấy câu
Nắng buông dịu dàng và mắt ai mơ màng
Để gió theo mây ngàn tiếng chim rôn vang.
Từ hôm em qua bên kia sông
Ta có đưa theo một tấm lòng
Để vái trời cho con sáo nhỏ
Một đời yên một bến sông trong
Đời buồn quá em ơi, tôi biết làm sao nói được
Tình một thoáng mong manh, tôi với người đã rất xa
Đời buồn quá người ơi, mắt môi nào nay mất rồi
Như dòng nước cuốn trôi, biết đâu tình là cơn nắng say.
Chiều trên bến tàu
Hoàng hôn dần buông
Tiễn em qua cầu
Mây xám lững lơ trên đầu
Phút giây này, đớn đau này
Ta xin khắc khắc sâu vào tim.
Có nhiều điều mà tôi chưa biết
Hòn núi kia có tự bao giờ
Con kiến bé tí teo đến vậy
Còn con voi to lớn khổng lồ.
Tình yêu chết, tình yêu chết giữa mùa bão tố
Tôi đã nghe lòng man mác sầu
Trong một đời tình yêu cất cánh
Gió đưa mây xa lìa bến nước.
Ai có nào ngờ đâu em ham nhung gấm sang giàu
Ai có nào ngờ đâu người ta cất bước sang sông
Quên mối tình đậm sâu ngày nao sống trong cơ hàn
Ôm giấc mộng cao sang người ta có trăng quên đèn.