Mùa đông tuyết trắng
Tượng đá co ro
Tim ai lạnh vắng
Tình mình lang thang
Xa quê mới mấy hôm hà mà sao lòng anh đây thấy nhớ
Nhớ cô Út Nhỏ đưa đò dáng tròn tròn tóc xõa bờ vai
Để lòng bao anh đắm say, mà tình yêu em chỉ trao
có anh thôi hà anh biết không anh Hai
Hương lúa thơm thơm, con nước ròng nuôi lớn khôn ta
Nắng gió nơi đây họa tình anh như khúc hoan ca
Câu hò ai hát bên khúc sông đón khói lam chiều
Ở đâu cho bằng nơi miệt vườn với mái tranh xiêu
Nghĩa vợ tình chồng em có biết không
Mình đã gặp nhau vào một ngày mộng
Em nào dám nghĩ, anh có ngờ đâu
Mình lại gặp nhau nên nghĩa trầu cau.
Mùa thu ấy nỗi buồn vương trĩu nặng
Thu đến rồi sao hạ chẳng chịu đi
Để nắng về gắt gỏng mối tình si
Mang cơn gió hanh hao vào khô khốc
Ngày hôm ấy vắng một người trông ngóng
Nên phố buồn nhuộm ướt một đôi mi.
Nếu thời gian sẽ quay trở lại
Nếu thời gian sẽ không nhạt màu
Để không còn níu kéo thương đau
Để không còn nhớ thương đậm sâu.
Xin hãy dừng phút giây
Hỡi thời gian vội vã
Lòng vui khai nắng hạ
Thắp màu lá lên xanh.
Lơ thơ tơ liễu (ý y y) buông mành
Ngày hôm qua mày còn đang học nói (ý y y)
Trên cành, cành mỉa mai
Chim ơi, chim chim ơi…
À a a á, á a à a
À a a á, á a á a…
Mắt nâu ướt buồn chờ ai nhớ ai xa vời.
Gió lay cánh hồng tả tơi rớt rơi trên thềm.
Đừng dối lòng nhau tình như khóc trong đêm nhạt nhoà.
Đừng dối lòng nhau tình cay đắng lê thê bao ngày.
Ai trách ai tình yêu ngang trái, ai khóc ai đời như mưa mãi,
cung sầu giăng bờ mi.