* Theo PBN 92
BẼ BÀNG: điệu Slow Waltz
CÔ GÁI QUÊ: điệu Samba
Nhìn mưa rơi nghe sầu lên ngôi
Người yêu ơi xin đừng xa tôi
Vì đời tôi vốn đắng cay nhiều rồi
Vạn khổ đau dâng tràn bờ môi.
Vườn khuya im lắng ánh trăng lan
Vời nhìn qua song sao nhớ nhung thêm
Tình nồng trai ai nhạt môi không vị
Thao thức đêm thâu càng thêm nhớ nhau.
Tình yêu đã lỡ, đau đớn vì những lỗi lầm
Xót xa tháng ngày rồi mất đi niềm vui
thời gian sẽ qua những vết đau vẫn còn đó
Mất đi nụ cười, nụ cười hồn nhiên
Em nhớ đã từng có những ngày như thế
Sài Gòn nắng mưa như em từng khóc cười như thế
Lòng người mau phai như ráng pha hạ vàng chợt sa mù sau cơn giông.
Em nhớ đã từng có những ngày như thế
Hà Nội mưa đêm, Hà Nội mưa mãi, Hà Nội mưa lê thê.
Những con đường nhạt nhòa trong sương.
Chông chênh từng đêm trắng.
Một sáng nào anh về như cơn gió mùa thay phiên.
Rồi Hà Nội trong em rơi mãi những cơn mưa muộn phiền.
Đừng chờ nhau thêm nữa, người xa tận cuối trời
Đừng đợi nhau thêm nữa, tình đau tận cuối đời.
Tôi vô tình nhặt nụ cười duyên
Vương trên má nụ cười e ấp
Sợ nụ cười tan biến qua nhanh
Tôi vội vàng cất giấu trong tim.
Anh và em hai tâm hồn phiêu bạc
Lạc vào nhau giữa chốn thinh không
Tình yêu muôn sắc mặn nồng
Đau thương xé nát hồng trần vương mang.
Trở về bên khúc sông quê
ngồi hong nỗi nhớ lời thề năm xưa.
Bến chiều níu chuyến đò đưa
chở giùm anh một lời chưa tỏ .
Đôi cánh tay em vòng lại
ôm chặt đời nhau anh nhé
ôm xót xa một lần
ôm đắng cay bẽ bàng mặc dòng đời chia cắt tình nhau