Biển có biết bao lâu rồi con sóng đã miệt mài
Để khúc hát du dương ngàn năm vẫn mãi dạt dào
Sóng vỗ về biển khẽ ngân nga
Sóng thét gào biễn nổi phong ba
Biển sẽ cô đơn khi một ngày vắng sóng
Đã mấy thu rồi, mình thôi đón đưa
Giữa gió mưa đời mình em sớm khuya… đi về
Đã mấy thu rồi, mình thôi gọi tên
Trong từng giấc mơ mình thôi mong chờ… mong chờ.
Đông về trên phố nắng hanh hao nơi ô cửa
Hoàng hôn buông trên phố nghe chiều xênh xang rơi
Đông về trên phố ngõ vắng bâng quơ nỗi nhớ
Không anh khi trời sang đông chênh chao mênh mông
Nỗi nhớ nỗi nhớ anh em cuộn mình vào con sóng
giữa biển khơi em về cõi xa xăm lời yêu em gửi lời trong cát
cát giận hờn tuôn giọt lệ sầu
Yêu anh em nhặt từng chiếc lá kết thành một khối tương tư
cơn mưa khuya không sầu giăng mắt đêm hoang về lá khóc tự tình
Biển và anh chiều nay khói thuốc và anh chiều nay
thoảng đâu đây mùi ân ái trở về
Hôn nhau trong lòng gió ôm chặt lấy bờ vai
biển chiều nay gợi nhớ đến lạ thường
Biển ơi biển có thấu tình tôi đầy vơi
biển lặng yên cát cũng lặng thinh
Để mình tôi nhớ nhung về kỷ niệm
biển chiều nay ngủ say giấc tình xa.
Biển khát khao, vỗ về thuyền có hay biển vô tình vô tình và yên ả
gió khóc mưa thuyền đi về biển cạn lòng thuyền đau vì không tới bến bờ
Sóng ngàn khơi thuyền vẫn một mình thuyền lẻ loi mang tình yêu của biển
biển dạt dào đợi ân tình của gió thuyền ngậm ngùi về đâu hỡi thuyền ơi
Khuya lại về qua những phố xa
Từng hàng cây đã thành chồng vợ
Và từ đâu nỗi cô đơn òa vỡ
Đường về mình ta.
Nhìn gió lay cây chuông vang mấy hồi
Ngồi nhấp ly trà mà nhìn lại đời tôi
Từ lúc sinh ra nay tóc ngả màu
Tôi đã bao lần được vui được đâu.
Ba mười năm em đợi làm gì
Ba mươi năm thất lạc đời nhau
Ba mươi năm một cõi tình si
Ba mươi năm em đợi làm gì em ơi.
Nếu cuộc tình này chỉ là một giấc mơ
Thì giấc mơ này sẽ đẹp mãi không thôi
Như ngàn hoa dưới ánh mặt trời
Như biển ru con sóng nửa vời
Như cuộc đời chẳng có chông gai.