Nếu cuộc tình này chỉ là một giấc mơ
Thì giấc mơ này sẽ đẹp mãi không thôi
Như ngàn hoa dưới ánh mặt trời
Như biển ru con sóng nửa vời
Như cuộc đời chẳng có chông gai.
Đời ta lắm trôi nổi thay!
Chợt dưng vời xa phố ơi, giã từ đèn hoa sắc phô cho đời
Nhà ai bóng in khung trời, ôi con đường im mát chan hòa
Đã đưa ta vào hồn nhớ sách nhỏ mộng mơ
Mất rồi tuổi thơ phố ơi, còn ta với một hồn sầu
Giờ ta mất vui tiếng nhạc,
Ra đi như chim lìa đàn, tựa bóng mây lúc chiều tàn
Ôi thành đô ta ngẩn ngơ, đêm nhuộm hồn ta bao giờ?
Một ngày gió đêm Đông từ ly
Lòng lạnh giá trong cơn sầu bi
Mẹ ơi Đông đến lòng con chua xót
Ngoài hiên vắng bóng mẹ tôi
Lòng con đau nhớ thương mẹ yêu
Qua tháng năm dần trôi mong mỏi con lớn khôn.
Có một lần về ngang qua lối cũ
Cơn mưa chiều, làm buốt giá hồn côi
Tiếng thì thầm, vuốt ve từng ngõ tối
Cho thấm từng dòng nước mắt lặng rơi.
Mai tôi xa em, trời không đổ nắng
Giọt mưa buồn rơi nhẹ thấm hồn say
Đêm không trăng, tinh cầu giá buốt
Gió cũng buồn thơ thẩn với mây bay.
Rồi từ đó đôi mình dang dở
Anh quay lưng anh bỏ phố ra đi
Em vui chơi bên ngày vội vã
Chiều rộn ràng và phố vẫn xôn xao.
Thương ai thương mãi một người
Thương ai thương đáng … một đời chẳng phai
Anh đi cây vườn khô xác lá.
Chim cũng buồn khản giọng giữa thinh không.
Hoa bằng lăng tím đợi chờ mong.
Thu về lá đổ bên song.
Chiều nay mùa thu đến gió heo may vi vu gọi tình
Người yêu ngời đôi mắt dáng xinh xinh tựa đóa hoa tiên
Hoàng hôn làng mây tím phía xa xa chân mây mờ dần
Ngàn thông reo dưới trăng vi vu hát theo đôi tình nhân.
Em lớn lên cùng trúc đào
Cùng ngọc lan, cùng hoa sứ trắng
Bầy sẻ sớm mai rộn rã dưới mái chùa
Nắng xế trưa con ong đi tìm mật,
Trong trí nhớ thật thà, thả trôi từng yêu dấu.