Đan gần những ngón tay ngoan
Em quỳ xuống giữa nhân gian
Cho hồn bay vút lên cao
Mênh mang.
Đêm tháng ba, em đừng cài khuy áo
Để hương thơm mùi nhân ngãi loang phòng
Mắt tìm môi, cơn say tình đốt rụi
Vũng ngực gầy, ta trút cạn đắng cay
Giai điệu: Slow Blue
(Nói) : Các nhà khoa học dự báo bước tiến hóa tiếp theo của loài người
Sẽ là loài Cyborg nửa người nửa máy bất tử.
Vầng trăng bay qua lối cũ, sương thấm đôi vai gầy
Chiều tàn vì đã say trăng đầy
Mùi hương dư âm thoang thoảng, bay giữa đêm cô quạnh
Một mình em ngóng trông lẻ loi
Trong giấc mơ, tôi thấy mình ngày ấy bé thơ
Sau lưng mẹ, cười nói ngây ngô
Suốt con đường mẹ chở tôi đến trường.
Ta không là một nửa của đời nhau
Nhưng sao em như lạc bể sầu
Phố hoang vu nghe tiếng kinh cầu
Gối đầu giấc mộng vết thương sâu.
Nghe tiếng mưa buồn rơi cuối thu
Lá vàng lặng lẽ rớt bên song
Cuộn trôi ngày tháng đời cô quạnh
Lòng chạnh lòng đau nhớ một người
Ngắm nhìn cơn mưa buồn
Giọt rơi bám chân mày
Giọt vương trên mái tóc
Ngấm ướt hai bờ vai.
Đường đi chưa được mấy
Tóc đã ngả màu sương
Bình minh chưa kịp thấy
Thoắt thôi là tịch dương.
Cò quê bao dãi dầu, ngoài nương dâu bãi ngô
Lặn lội bên bến sông, kiếm cho được tôm tép
Đếm biết mấy sông dài, như mẹ tôi sớm khuya
Thân cò trong nắng mưa, tép đem về gặp đàn con thơ.