Rất khẽ khàng chiếc lá rơi
em về áo hoàng hoa cúc
Có một khoảng trời trong vắt
ẩn trong sóng mắt của em.
Mưa vẫn còn bay bay cho sầu ta đong đầy
Nghe tiếng thời gian rơi theo dòng mưa buông lơi
Cơn gió nào qua đây ôi lạnh buốt vai gầy
Bao gió mưa trong đời vẫn còn còn không vơi.
Tháng Ba về hoa gạo khoe sắc đỏ
Bầu trời xanh nâng cánh ước mơ xanh
Ôi rực rỡ tuổi thanh xuân phơi phới
Hiến đức tài cho Tổ quốc quê hương.
Tình chỉ là nụ hoa mong manh
Tình chỉ là giọt sương long lanh
Vòng tay nào chất ngất yêu thương
Giờ lạnh như cành khô bên đường.
Mùa thu đến nhìn chiếc lá phai xanh
Màu lá nhuộm hoàng hôn sầu lâng lâng trong hồn
Nỗi niềm hoen mắt ướt nghe nhớ thương tìm về
Mùa thu xưa đã lỡ lòng lâng lâng con sóng chiều quê.
Chiều thu xưa em ghé đến thăm tôi
Nụ cười xinh như hai đóa hoa tươi
Hồn tôi dâng muôn xao xuyến như đắm say
Tình khúc mơ hồ hình dáng thiên thần.
Gọi thầm thơ, gọi trong tim
Phấn hương lan ngọc ngát miền tâm linh
Thuyền lênh đênh gió lênh đênh
Bông mai vừa nở cuối ghềnh hoàng hôn.
Gặp gỡ làm chi để rồi xa nhau
Lời nói còn đây mà người nơi đâu
Yêu nhau hai chữ dài lâu
Bên nhau như gió mây ngàn
Vậy mà người đã quên mau
Thay áo tình người say bên ai.
Thứ sáu cuối tuần ta hẹn một yêu thương… cuối phố
Gió đã lạc loài từ mùa xưa năm cũ
Ôi đôi mắt ta còn chờ nụ hôn quen
Bàn tay lần tìm dư hương trong áo
Diện một chút hồng… trên nét cũ ngây thơ.
Ta ngược đãi đời ta bằng quên lãng
Nên tháng ngày dần khuất những dòng trôi
Mưa có rơi nắng có phai sương mờ hoài nhung nhớ
Ta lang thang về đường phố cũ không quen.