Ta đứng xa đời khuất dấu chân ai
Ta đứng xa đời xa bóng tương lai
Một ngày mùa xuân một ngày mùa đông
Từng ngày hoài mong bóng ngã long đong.
Men trong chiều thu về nghe tiếng sóng dạt bờ
Rơi lòng tôi từ xa lấp ló thuyền chài
Mây phơi ngoài bãi truyền tin chim xua báo bão
Gành đá chia đôi chân trời cánh buồm căng gió thu ngàn.
Ngọn nến mùa đông
Chiếc vớ em hồng
Cài bên bếp lửa
Mộng vàng tung tăng.
Ngày con lên thành phố cha đưa con qua đò
Dòng sông buồn miên man mắt cha lệ rưng rưng
Ngày con lên thành phố cha vẫy tay lặng nhìn
Bóng cha dần xa khuất con nghẹn ngào nhìn mây buông.
Lấy chồng vừa mới hai năm
Mà nay ngăn cách xa xăm đợi chờ
Tôi buồn tôi khóc ngẩn ngơ
Bên bờ sông vắng thẫn thờ ngóng trông.
Đừng nhìn em như thế
Cháy lòng em còn gì
Sự nồng say ngất ngây
Cuốn mất hồn em đi.
Có một thời buổi sáng ta đến trường cõi lòng luôn chấp chới
Các em ta tuổi hồng phơi phới mắt môi cười mà nắng cũng cười theo.
Điệp trùng núi đồi đèo dốc quanh co
Mây ngàn Sơn Tây lơ lững chân đồi
Dừng chân đỉnh đèo mây trời lộng gió
Tít xa xa thấp thoáng những ngôi nhà.
À ơi, Em tìm câu hát ru hời
À ơi, ru hời giấc mơ muộn màng
À ơi, đêm khuya mưa rơi nặng hạt
Gió mùa Lành lạnh thổi sang
Ru lòng đêm ngột ngạt ru đời vào u mê
Khi không muốn tình yêu cũng tới
Khi cố níu tình yêu vẫn đi
Anh muốn kéo thời gian ngưng lại
Tình đậm đà ấm áp bờ môi