Gió ở trên cao gió hát vi vu
Cho ta những câu ca ngọt lành
Nắng ở trên cao nắng tắt bao giờ chẳng biết
Để màn đêm phủ lối trong giấc mơ từng ngày
Về ngồi đây em về ngồi đây
Về ngồi im sau ngày mưu sinh
Chiều quạnh đen, chạm bàn tay,
loang ra khói mây…
Khi không muốn tình yêu cũng tới
Khi cố níu tình yêu vẫn đi
Anh muốn kéo thời gian ngưng lại
Tình đậm đà ấm áp bờ môi
Dịu dàng ôi dịu dàng
Dịu dàng làn tóc xõa ngang vai
Óng chuốt như tơ mềm
Dịu dàng tỏa hương ngất ngây.
Lạc lối trên con đường một chiều cũ
Phố úa tàn cõng nắng ngả vào đêm
Lá bàng vàng nhuốm dần màu máu đỏ
Thu đã vào tháng 9 buồn bơ vơ.
Người ơi vàng rơi tình tôi
Ngoài kia còn vương sầu khơi
Về đây cùng ta đầy vơi
Dìu nhau tóc gió ngang trời.
Ai trên đời níu được
Một làn hương sắp bay
Có người không nâng chén
Mà lòng tràn men cay.
Một dòng lênh đênh, theo sóng chơi vơi thôi đành xa người
Biệt cố hương rồi, cả một trời thương nhớ đầy vơi
Biết thời gian có, níu giùm ta những ân tình đã
Mờ theo bóng chiều, mong tìm về, gom hết những mùa trôi.
Ai gieo quả sầu đâu cho sầu đâu hoa nở trắng
Ngọn gió đưa tình, qua chờ bậu bến thuyền trăng
Ai mua nỗi sầu đâu, bậu gieo chi sầu quả đắng
Qua đây kẻ si tình chớ qua nào mua bán sầu đâu
Lá sen che đầu nhau đến trường
Lòng bâng khuâng bờ đê hai đứa chung đôi
Bây giờ nơi đó chỉ còn tôi nhớ em
Ai vui ai buồn tôi nhìn sáo sang sông