Như trái đất chỉ quay để chờ nắng lên
Anh chỉ sống để chờ, chờ em đến
Dòng thời gian muôn kiếp lênh đênh
Ta muôn kiếp vẫn yêu, vẫn thương.
Từng đêm dài anh đốt cháy bao ước mơ
Trong dòng thơ trên phím đàn và trong tiếng hát hoang sơ
Em như ngàn xa khơi nước mắt mãi còn rơi
Dĩ vãng ái ân môi trên môi trong suối lệ mờ.
Mùa đông năm ấy bao yêu thương nhớ nhung xa rồi
Ngoài kia giông tố nhưng bão lòng tan nát tim côi
Anh đã đi rồi còn đâu nữa những kỷ niệm xưa buồn vui chất chứa
Phố vắng thêm đường lạ bước chân quen.
Mắt biếc trập trùng in hình mái phố
Chiều lên đồi hát giữa phố đợi sương
Dạt mềm cánh cung níu đêm vào tay
Phố sà gần nhau Pleiku yêu thương.
Ngày biển dạt sóng khơi
Thẳm sâu nối muôn nghìn trùng
Cồn cào rao khúc hát
Quặn lòng chẳng nguôi yên.
Có ai đi về phía chân trời
Ôm đàn ngồi hát ru đời
Nắng lên suối reo bao lời nói ân cần
Để ngàn xa xôi hóa gần
Phố xưa lặng bước chân hoang nhớ người
Áo vương màu gió vai nghiêng tóc thề
Mùa thương đã xa mình ta vẫn mơ giấc mơ tàn phai.
Trăng lên cao trăng trên đỉnh núi
Mây lả lướt mây bay qua đồi.
Em say sưa vui bên con suối
Đôi môi thắm như hoa hồng tươi!
Mai tôi đi mùa thu vừa chớm
Paris sẽ nhìn theo Paris nhìn theo
Dù chân bước chậm nhạt nhòa mưa mau
Rồi mình đành phải xa nhau.
Không quen, không quen đừng có nắm tay
Đừng mơ đừng tưởng bên này dễ nghen
Ứ thèm hổng thích làm quen
Còn lâu anh nhé hỏi tên làm gì.