Phố xưa lặng bước chân hoang nhớ người
Áo vương màu gió vai nghiêng tóc thề
Mùa thương đã xa mình ta vẫn mơ giấc mơ tàn phai.
Trăng lên cao trăng trên đỉnh núi
Mây lả lướt mây bay qua đồi.
Em say sưa vui bên con suối
Đôi môi thắm như hoa hồng tươi!
Mai tôi đi mùa thu vừa chớm
Paris sẽ nhìn theo Paris nhìn theo
Dù chân bước chậm nhạt nhòa mưa mau
Rồi mình đành phải xa nhau.
Không quen, không quen đừng có nắm tay
Đừng mơ đừng tưởng bên này dễ nghen
Ứ thèm hổng thích làm quen
Còn lâu anh nhé hỏi tên làm gì.
Bao nhiêu năm lạc nhau giữa dòng đời
Chưa gặp lại người em thuở xa xôi
Sài Gòn ơi tình như cánh bèo trôi
Trôi về đâu trong dòng thác lũ?
Thả trôi một chiếc lá vàng
Làm thuyền lướt sóng nhẹ nhàng
Thả mong trên ánh mắt mơ
Thu về e ấp trang thơ…
Giọt nắng, nắng vô thường soi nỗi đau dịu dàng
Đời sẽ, sẽ phai tàn theo tháng năm bàng hoàng
Chờ giọt nắng soi đêm dài
Đời tăm tối theo chân hoài
Tìm đâu thấy những ngày vui, ngày vui.
Mẹ tôi lúc nhớ lúc quên
Tôi ngồi bên mẹ lúc gần lúc xa
Mẹ tôi ngồi giữa bao la
Chiều mênh mông gọi, chiều tha thiết buồn.
Đêm chia tay đêm ôm mặt khóc
Nỗi đắng cay trong phút giây này
Ta chia tay, tay âm thầm nói
Nói với nhau buồn lấp đêm thâu.