Yêu nhau trên đất khách
Lầm lủi cuộc bể dâu
Yêu nhau trong hoang vắng
Giữa dòng người quen lạ ngược xuôi xa cách
Mỗi mùa thu trôi qua
Đời bỗng nghe nhạt nhòa
Từng bước chân xa dần
Đưa ta về trăm năm.
Khi cơn mưa trái mùa về qua nơi đây
Mưa sao không ướt trọn trời thu trong nắng hanh
Long lanh lá cuối mùa như từng giọt lệ rơi
Hoa mai chưa hé nụ còn như e ấp đóa hoa môi
Ngồi bên phố xanh màu
Phơi màn sương cuối dốc
Giọt nắng chiều đi mất
Chòng chành nhận ra nhau
Những cánh hồng thuở nghe phố hát
Dẫu bạc đầu tìm kiếm một đời.
Ba mươi lăm năm thoảng qua rất nhanh
Mùa thu Bắc Mỹ có nắng vàng gió nhẹ vây quanh
Nhớ hôm nào Sài Gòn bừng nhịp sống
Anh nhìn theo dấu chân em
Gót son dịu dàng dưới hàng me xanh.
Buổi sáng em một thoáng ươm màu da trời
Chiều xuống như làn gió em vào xa vời
Sao em như áng mây trôi cho anh se sắt đôi môi
Biết em, biết em về đâu.
Lắng trong hững hờ ngày xanh giờ đã phai mờ
Dẫu ai mong chờ thời gian lặng lẽ trôi
Tóc vương bụi đời màu tươi giờ cũng nhạt rồi
Lắng trong cung đàn bài ca tình dở dang.
Xuân đang tới, niềm vui phơi phới
Cùng hát khúc ca yêu đời
Trong nắng mới, ngàn hoa khoe sắc
Đón xuân yên bình trên khắp nơi.
Đêm nao chúng ta ngồi bên hiên vắng
Say xưa ngắm trăng ước mơ ngày mai
Tình đẹp tựa những cánh hoa hồng tươi
Lòng tràn ngập những dấu yêu bờ môi
Trên cao muôn ánh sao trời…
Tình yêu như nắng sớm trong bình minh
Ngàn tia ấm áp, trao ngàn thắm thiết
Rực rỡ đóa hoa hồng thơm hương
Sưởi ấm trái tim lời yêu thương
Nuôi cuộc đời êm đềm
Như một bài tình ca.