Cơn mưa chiều chủ nhật
Làm tim em nhói đau
Vì mưa anh không đến
Hay vì đâu vì đâu.
Xứ núi quê hương mình
Xóm làng ruộng nương nhấp nhô
Những mảnh vườn xanh thướt tha
Những con sông tắm mát tuổi thơ dấu yêu.
Một thoáng qua mau tựa như áng mây trôi
Tình đã xa tôi nhung nhớ bao nhiêu lần
Màu xanh mắt thơ năm nào
Làn môi đó như mong chờ
Chờ nhìn hoàng hôn xuống.
Cuộc đời này dẫu có lắm thương đau
Đừng bận tâm hãy yêu đời mà sống
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Giận hờn chi để chuốc lấy muộn phiền.
Mỗi khi xuân về lòng con dâng bao nỗi nhớ
Nhớ cha vô vàng ngày cha về nơi rất xa
Tuổi thơ bên cha không khi nào con nghĩ sẽ rời xa
Người luôn yêu thương luôn lo lắng cho đời con
Cho con an vui hạnh phúc trong cuộc đời
Mà con nào hay.
Verse 1:
Có một nỗi nhớ
Treo nghiêng bên dòng sông ký ức
Thời gian len vào tóc
Qua tháng ngày vời vợi một màu sương.
Làm sao biết được phút giây sắp đến?
Ánh mắt dịu êm say đắm nhìn em
Chiều thu gió nhẹ nhàng vương lên tóc
Sao cứ nhìn em để má hồng thêm
Tay thẫn thờ khép vời cúc áo
Tháng mười hai sao con gió mưa?
Không biết ai có về lối cũ?
Tìm dấu ai giờ đã phai chưa?
Intro