Nhìn trăng sao trong đêm vắng chỉ có em và anh
Tình yêu như ngôi sao sáng như ánh trăng mơ màng
Ánh mắt như vì sao lấp lánh trên trời cao, hồn anh say đắm!
Bởi đâu ước hẹn nỡ quên tình tôi
Tiễn em bước dài về vui duyên mới
Bây giờ giấc mộng tàn phai
Hay là hết một chữ duyên
Tình ta xa nhau mãi mãi.
Ngày buồn trôi theo năm tháng
Dấu vết trong tim ươm sầu
Chiếc áo phong sương bạc màu
Hồn cũ bây giờ về đâu.
Một chiếc lá rơi em về quá vội
Em không còn đợi chiều vui bên nhau
Một cánh hoa rơi em xa vời vợi
Em không nhìn lại bến cũ đò xưa.
Kỷ niệm là không gì khi thời gian qua đi
Kỷ niệm là tất cả khi lòng mình khắc ghi
Kỷ niệm là tháng năm trôi xa không trở lại
Kỷ niệm là nỗi nhớ trong tâm hồn không phai.
Quanh ta thời gian trôi hững hờ
Quanh ta đời rong chơi bốn mùa
Con sông nào xua ta xa bờ
Giữa biển đời hồn sao ngẩn ngơ.
Em ra đi nửa hồn tôi hoang vắng
Em đi rồi ôi tím ngắt không gian
Em hỡi em tôi như sắc thu tàn
Bay theo gió và tan vào đất mẹ.
Những ngày dài không em
Hoang vắng cô đơn nhiều
Chạnh lòng mưa gió thênh thang
Trao em tình chan chứa
Vương mang nét xuân hồng
Biết vui hay là khóc
Xin còn yêu mãi thôi
Ta đã xa rồi có phải không em?
Duyên phận vì sao lại quá mong manh
Tình em vươn ra biển lớn
Còn anh thuyền nhỏ tay chèo
Không thể nào kịp bước cùng nhau
Đêm đêm về một bóng thương đau
Người đến cho em một chút buồn,
một chút nhớ và một chút hờn ghen
Người dắt tay nhau vào cõi sầu,
trong những ân cần hẹn thề bao yêu dấu