Tôi đã buồn rất nhiều từ hôm qua
Khi ánh tà dương xiên thủng hiên nhà
Khi gió núi rủ nhau về kết tội
Tôi và em ngày khánh tận tình ta.
Đêm mùa đông. Ngồi bên bếp lửa
Đốt bằng những trái thông khô của thơ tôi
Viết những lời này gởi qua thung lũng gió.
Cảm ơn. Cảm ơn mùa đông.
Cho tôi lửa ấm của tình yêu.
Những chiếc bóng hoàng hôn.
Khi thu sang màu hoa nắng trước sân tươi vàng, ngàn lá úa theo màu thời gian.
Mây lang thang từng cánh trắng trôi trôi trên trời
Rì rào tiếng heo may bên đổi, bầy chim ríu rít ca đùa vui…
Tìm về nụ cười trên môi thắm hồng, người ơi.
Tìm về ngọt ngào đêm say giấc nồng, tình ơi.
Chợt người hờn hoa trách mây chiều bay,
Chợt tình rồi xa cánh chim rồi bay.
Có những trái tim yêu thương
Thức đập không chỉ riêng mình
Trở trăn với những nỗi đau
Của bao mảnh đời nghiệt ngã…
Chạnh lòng nhìn theo năm tháng xoay vần
Giọt mưa trần ai rơi mãi vô tận
Vì sao mùa thu lá bay vàng úa tình ta
Mắt buồn sầu loan khắp trời vấn vương.
Sen tựa lưng vào đất
Sen ngước mặt nhìn trời
Sen tỏa ngát muôn nơi
Sen trong lòng Việt Nam.
Ngày mai đi nhận xác chồng
Say đi để thấy mình không là mình
Ngày mai đi nhận xác anh
Cuồng si thuở ấy, hiển linh bây giờ.
Thầm gọi tên anh những chiều mưa vắng lá rơi nghe lạnh lùng
Thu vừa chớm mọc sợi buồn bên song
Làm phai nhạt nắng tiếng lòng nghe nhớ mong
Ai nói thương em lời yêu còn đó
Mà nay đã quên rồi.
Mở cửa đón em vào
Xem sông núi hồn anh
Tình yêu không tháng năm
Như hương rừng Cẩm Lai.