Mở cửa đón em vào
Xem sông núi hồn anh
Tình yêu không tháng năm
Như hương rừng Cẩm Lai.
Xinh xinh hiền hiền nằm bên sông Hương
Ngan ngát gió Ngự Bình
Vững bền một lòng sắc son trung kiên
Cờ hồng bay trong tim Quốc Học đó trường tôi.
Tôi lắng nghe tiếng quê hương
Tiếng lá khô rơi xào xạc trong vườn
Tiếng gió ru êm nhè nhẹ trên đường
Tiếng sáo mục đồng du dương…
Mẹ bên kia bờ đại dương
Đêm ngày sóng xô lòng mẹ
Mẹ bơ vơ gọi trùng dương
Xót xa trái tim quạnh quẽ.
Có những điều rất thật
Nói ra sợ mất lòng nhau
Tình yêu như trái mật
Vỡ đắng trong lòng sầu.
Còn đó lá rơi rơi ghế công viên chiều nắng vàng
Còn đó góc phố xưa dưới đêm mưa nụ hôn nào bối rối.
Người dẫm nát hồn ta bằng đôi mội ngọc ngà
Để con tim thật thà nhỏ giọt sầu phôi pha
Tình giết đi mộng mơ bằng bước chân hững hờ
Đau nhói hồn dại khờ đời đã không là mơ.
Một ngày không em anh có buồn không?
Sao rơi trên trời ai đếm cùng anh,
Mong manh giây phút đầu tiên,
Long lanh đôi mắt lệ rơi,
Tạ từ ta xa cách nhau.
Đường đời hôm nay chỉ có mình em,
Mai nơi phương trời đôi ngã biệt ly,
Xin cho anh nắm bàn tay,
Ôm em cứ ngỡ là mơ,
Ngày không em anh phải làm sao?
Sẽ có một ngày anh về lại phố xưa
Nằm nghe khúc mưa mơ về nơi xa lắm
Em ơi, Hà Nội Phố giọt cà phê đắng
Lá rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
Tình ơi, tình đã xa tôi rồi?
Tình buồn tôi nào có vui đâu
Tình đi va vào tim quạnh quẽ
Giọt sầu thấm mặn môi
Tôi nhìn tình xa tôi… tôi nhìn tình xa xôi.