Phiên bản 1:
Rồi có một ngày, một ngày tôi xuôi tay nhắm mắt
Theo chiếc xe tang hai hàng ngựa trắng đi đầu
Rồi có một ngày, một ngày hồn nhạc tôi tiêu điều
Điệu đàn và lời ca sầu héo giữa nơi nghĩa trang bao điều hiu
Good bye my love xin giã biệt người tình ơi
Good bye my love đến bao giờ còn trông thấy nhau
Tình yêu đó không hề phai
Dẫu cho xa cách muôn trùng
ôi vẫn yêu anh hoài mặc đời đổi thay
Ai có về bên bến sông Tương
Nhắn người duyên dáng tôi thương, bao ngày ôm mối tơ vương
Tháng với ngày mờ, nhuốm đau thương
Tâm hồn mơ bóng em luôn, mong vài lời em ngập hương
Tôi viết vội bài thơ
Dù giấy trắng là một bức tường
Dù mực đen chỉ mỗi hòn than
Khi một thoáng nhìn thấy em
Nước mắt mùa Thu khóc ai trong chiều
Hàng cây trút lá nghĩa trang đìu hiu
Từng chiếc từng chiếc lệ khô vàng héo
Buồn thương từng kiếp nằm trong mộ réo tên người đời quên
Nước mắt mùa Thu khóc than triền miên.
Em sẽ cho tôi, cho tôi một đời
Em sẽ cho tôi, cho tôi một ngày
Từ chiều nay em nên lặng lẽ tới.
Chiều nội trú bâng khuâng như đôi mắt ai ngày nào tao ngộ
Chiều nội trú bâng khuâng như đôi mắt ai vời vợi tha thiết
Ánh mắt thật gần mà cũng thật xa ôi yêu thương quá ánh mắt êm đềm
Mong tình yêu cho hồn trở lớn khôn thêm
Rước em lên đồi, cỏ hoang ngập lối
Rước em lên đồi, hẹn với bình minh
Đôi chân xinh xinh như tình thôi khép nép
Hãy vứt chiếc dép, bước đi ôm cỏ mềm
Đồi êm êm, cỏ im im, ngủ yên yên, mộng ước rất hiền
Giọt sương đêm còn trinh nguyên
Nằm mê man chờ nắng sớm lên,
Thôi, em hãy quên tôi, em hãy quên tôi
Như hãy quên một nụ cười, quên một nụ cười
Trong giấc ngủ, trong chiêm bao
Này bàn tay ấy, tôi trả ơn đời
Lời cay đắng tôi trả ơn người
Từ biệt nhau là hết rồi