Đà Lạt lập đông hoa vàng vừa mới nở
Ta còn chờ em một giấc mơ hoàng lan
Mặt trời mùa đông đến chợt đi vội vàng
Ta vẫn chờ em chiều phố núi mênh mang
Trong mắt em mùa thu về đây
Nghe nhớ thương nặng trĩu vai gầy
Làn mây tím đậm buồn đôi mi
Heo may gợi sầu chia ly
Nhắc ai xuôi ngoài vạn lý.
Nếu mai anh chết xin em đừng buồn đừng nhớ nghe em
Xin em đừng đừng thương đừng tiếc
Và đừng than đừng khóc.
Thôi rồi anh đã xa em tìm đâu lại thuở êm đềm
Chỉ còn lại nhớ nhung thêm và chỉ còn nghe đắng cay thêm
Thôi rồi anh đã quên em tình yêu đổi trắng thay đen
Mộng mơ giờ biết đâu tìm cho nên đành đau đớn riêng em.
Tôi đã đi bên cạnh một người
Trong con tim còn thương nhớ một người
Một người gần bên nghe muôn trùng xa cách
Một người ngàn khơi còn nợ lời yêu thương.
Chiều nay sao dâng nhanh màu tím
Và mây bay theo nhau về bến
Thuyền cắm tay sào từ cuối thu
Ngoài kia sông nước như đón chờ
Ru em đầu con gió em hong tóc bên hồ
Khi sen hồng mới nở nụ đời ôi thơm quá
Ru em tình khi nhớ ru em tình lúc xa
Ru cho bầy lá nhỏ rụng đầy một mùa thu
Hãy ngồi xuống đây hãy ngồi xuống đây xa cơn buồn phiền
Dẫu biết chia phôi nhưng trong cuộc đời vẫn có đôi ta
Hãy ngồi xuống đây như trong lần đầu bối rối bên nhau
Vai rung thẹn lời mắt sáng môi trinh da thơm tình ngời
Chuyện người đàn bà 2000 năm trước
Áo rách tả tơi, xác thân mệt nhoài
Chuyện người đàn bà nơi thành cổ đó
Dấu tích hành thân
Vì đâu? Vì đâu? Vì đâu
Nên tội tình mang nhục hình
Vì yêu, tội yêu, tội tình yêu.
Sài Gòn yêu ơi
Đã hết rồi ngày tháng đam mê
Nhớ đường xưa mình vẫn đi về
Nhớ từng viên sỏi đá bên lề
Tiếng vọng buồn mưa gió đêm khuya
Như dòng lệ chinh chiến chia ly.