Có những chiều mưa buồn giăng giăng khắp lối
Có những chiều giá lạnh tím cả hoàng hôn
Tôi đi qua thôn xa heo hút lưng đèo
Rừng xanh hoang vắng tiêu điều
Mà lòng như thấy cô liêu
Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ
Đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó của em
Nếu mai anh chết xin em đừng buồn đừng nhớ nghe em
Xin em đừng đừng thương đừng tiếc
Và đừng than đừng khóc.
Thôi rồi anh đã xa em tìm đâu lại thuở êm đềm
Chỉ còn lại nhớ nhung thêm và chỉ còn nghe đắng cay thêm
Thôi rồi anh đã quên em tình yêu đổi trắng thay đen
Mộng mơ giờ biết đâu tìm cho nên đành đau đớn riêng em.
Lại gần, gần lại với nhau ngồi gần nhau hơn
Ngồi kề bên nhau đừng bỏ tôi đi
Hai mươi năm rồi còn gì cho anh
Còn gì cho tôi còn gì cho em
Không còn gì không còn gì còn lại chiến tranh
Chiều không em chiều buồn không em
Trời đầy mây mà trời một mình
Cây nối cây mà xanh xao cô đơn
Nghe trống vắng trống vắng từng giọt chiều
Xin trả về cho nhau, những dấu yêu cuối cùng
Vì thời gian trôi mau, không giữ được tình ta
Vì lòng còn yêu nhau, đã nói yêu mãi hoài
Nhưng trái tim vụt tan, cho mắt ai lệ rơi
Ôi dòng lệ đã cuốn theo tình ta
Suối mơ! bên rừng thu vắng
Giòng nước trôi lững lờ ngoài nắng
Ngày chưa đi sao gió vương
Bờ xanh ngát bóng đôi cây thùy dương
Đêm nay nhìn mưa xót xa trong lòng
Nghe tiếng mưa rơi hay dòng lệ rơi
Bao nhiêu mưa đổ ngoài hiên
Bấy nhiêu nước mắt mẹ hiền
Đêm ngày mong ngóng tin con.
Đừng đi em ơi
Bên kia núi đâu có trời xanh hơn
Bên kia sóng đâu vỗ về miên man
Bên kia đời đâu có gì hân hoan.