Tung cánh chim tìm về tổ ấm
Nơi sống bao ngày giờ đằm thắm
Nhớ phút chia ly, ngại ngùng bước chân đi
Luyến tiếc bao ngày xanh.
Đừng đi em ơi
Bên kia núi đâu có trời xanh hơn
Bên kia sóng đâu vỗ về miên man
Bên kia đời đâu có gì hân hoan.
Thôi em đừng bối rối trong ta chiều đã tàn
Thôi em đừng khóc nuối cho môi còn chút thanh tân
Tóc em cười trong gió trong ta giọt máu mù
Khô theo ngày thương nhớ, vết buồn khắc trên da
Sài Gòn ơi , ta có ngờ đâu rằng
Một lần đi là một lần vĩnh biệt
Một lần đi là mất lối quay về
Một lần đi là mãi mãi thương đau.
Trời Paris hay trời Cali, trời thì vẫn thế
Phố xá thênh thang nắng dứt mưa sang hoa nở lại tàn
Đời Paris hay đời Cali, đời thì vẫn thế
Có những hân hoan có những u buồn có đời hợp tan
Cuộc tình năm xưa nay đã không còn
Lịm tắt như hoàng hôn
Còn lại đâu đó trăm vết thương sầu
Và con tim lẻ loi.
Xin trả cho anh lời nói yêu đầu
Cùng màu thư xanh anh viết cho em
Duyên kiếp ngăn đôi hai đứa mình rồi
Thì giữ chi cho thêm buồn
Càng gợi thêm bao xót thương
Em là gái trong song cửa
Anh là mây bốn phương trời
Anh theo cánh gió chơi vơi
Em vẫn nằm trong nhung lụa
Mùa thu nơi đây
Buồn hơn mùa thu Sài Gòn nhiều
Nhìn thu lá bay
Không thiết tha giống Sài Gòn nhiều
Biết không em biết không em
Mùa thu nơi đây rất buồn rất buồn
Tình yêu còn đó anh lo sợ gì
Vì anh còn nhớ trăng thanh ngày xưa
Vì anh còn nhớ những chiều mờ sương
Mây giăng nẻo về chung lối hoa vương gót mòn chân em