Có một giấc tương phùng vẫn miệt mài nhớ nhung
Theo dáng ai thoáng về trong vạt nắng lung linh
Có một giấc mơ vàng trên con đường lá xanh
Cánh hoa tím rơi đầy hiu hắt nắng mong manh
Điên trong đam mê hay là điên cho cuộc đời
Điên trong hôn mê hay là điên trong tình người
Điên trong mắt lệ ĐỔ rơi, điên trong khóc hận tình ơi
Điên nào cho những xót xa vội nguôi
Còn gì cho nhau, ôi hạnh phúc duyên ta lỡ làng
Còn gì cho nhau, yêu thương lạc lối tình đã phai tàn
Hạnh phúc mong manh như làn mây khói
Hạnh phúc xa xôi mà người đã trao
Rồi mang đi giờ anh biết đi tìm nơi nao?
Lá vàng rơi ầy trên đồi cỏ non
Mùa thu đã về xin em đừng buồn
Ngoài kia gió hát mơn man cành liễu
Gió ru ngọt ngào tình ta yêu nhau
Sao đêm nay ta buồn, hay vì trời đổ mưa
Sao đêm nay ta buồn, hay vì hồn nhung nhớ
Sao đêm nay ta buồn, tay nâng niu ân cần
Một cuộc tình không còn
Có lúc ta quên màu tóc mẹ
Đã một thời dãi nắng dầm mưa
Có lúc ta quên nhìn trán mẹ
Còn bao nghĩ suy dù ta lớn khôn rồi
Chỉ là trò chơi thôi, ngày em lấy trái tôi
Chỉ là trò chơi thôi, ngày em trả lại tôi
Nắng về rồi nắng đi, và mây theo gió mây bay
Biển đời thật mong manh, một thoáng vui trên trần gian.
Nhớ khi tuổi thơ dại mẹ dìu con qua đường cái
Vũng mưa chân quen lội nhìn mẹ vui con cũng cười
Nhớ đêm ngủ hiên ngoài tiếng võng đưa miệt mài
Tiếng khuya mẹ ru hời trời vừa sang canh gà gáy.
Cho dù có đi nơi đâu
Ta vẫn không quên được nhau
Cùng ngắm một vầng trăng sáng
Đằm thắm chung mùa mưa ngâu.
Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
Tôi buồn như phố cũ mưa bay
Bàn chân từng ngón ngưng không thở
Lạc mất đường đi tạnh giấu bay.