Rượu uống mềm môi bao chiều rồi
Chỉ thấy dòng sông đỏ ráng trời
Chỉ thấy lòng ta mưa mưa mãi
Sóng sầu nghiêng ngả mảnh hồn trôi
Một lần trong tay nhau anh hỏi
Em yêu anh tình cuối hay tình đầu
Thoáng buồn trong đôi mắt sâu
Em cúi đầu bối rối.
Nơi ấy em qua hàng cây đứng đợi
Ngọn cỏ ven đường ươm giấc mơ xanh
Nơi ấy em qua bao lần hò hẹn
Chẳng hiểu vòng tay sao vẫn chưa đành.
Sóng ru ngàn đời, lời hát của biển khơi
Tàu ra đi, và mang lưới tung ngang trời
Có những chàng trai, vì đã yêu biển khơi
Lòng thênh thang tựa như những áng mây bay
Ta nhớ em nắng chờ buổi sáng
Ta nhớ em mưa hẹn buổi chiều
Như bước nai nhớ về con suối thân yêu
Nhớ cánh tay đón tình ta tới
Mơ ước bay giữa trời lãng du
Sao bóng mây cuối đèo còn mãi giăng mù
Em có vui không em khi một ngày mới bắt đầu
Có vui không em đêm dài tăm tối đã qua
Trong nắng mai tươi vui có nụ cười rất yêu đời
Có bàn tay thân ái dìu em suốt những đường xa
Anh vuốt tóc em, anh vuốt tóc em một lần cuối, một lần cuối cùng rồi thôi
Anh hốt trăng thanh, trên áo em xanh, một lần cuối, như những lần đó xa xôi
Anh nắm tay em, anh nắm tay em, một lần cuối một lần cuối, một lần cuối cùng
Để còn thấy đời êm lần cuối một lần cuối cùng thôi em ơi
Yêu em một nửa tình trần
Nửa tình còn lại vẫn hằn bóng em
Nhớ tiếng vỗ tay nhớ khúc nhạc buồn
Nhớ cành hoa hồng nhớ lời thân mến
Xa là nhớ gần nhau vẫn nhớ
Có bao giờ tôi muốn tìm quên
Để ta say quên cuộc tình dối trá
Để ta say quên dòng đời phũ phàng
Để ta say quên lòng người đen trắng
Để ta say muộn phiền đắng cay