Mưa thu gợi sầu cho cây long lanh
Ngàn tiếng buồn rơi hắt hiu trên cành
Từng đêm hồn bay trong khói sương mờ
Từng đêm ngàn cây nghe gió ru hờ
Lời mưa buồn khẽ đưa em vào mơ.
Còn tìm đâu lời ngọt ngào ân ái
Còn tìm đâu sau một cuộc tình quá chua cay
Còn tìm đâu từng năm tháng mặn nồng
Tìm đâu nữa! Ôi đời mãi bềnh bồng
Này tháng chín, này em, này tháng chín
Em biết không, tôi kẻ đứng bên đường
Hồn tháng chạp, cuối đời khua tiếng gậy
Em từ tâm có đủ lượng bao dung?
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Đời lưu vong không cả một ngôi mồ
Vùi đất lạ thịt xương không tan biến
Hồn không đi, sao trở lại quê nhà
Version 1:
Trời vừa bắt đầu mưa chắc gì em đến nổi
Phố xá như giăng tơ trên con đường lầy lội
Năm tháng vẫn rầu rầu bên cuộc tình sám hối
Bao nhiêu dòng kỷ niệm chôn kín dưới cơn mưa
Không có em còn tôi với ai
Không có em lạnh giá đường vui
Không có em ngồi đứng nơi này
Không có em còn ai với ai
Tình yêu cho đến một thoáng mây bay
Chiếc lá thu rơi cuốn theo cuộc tình
Tình yêu vụt mất theo cánh chim trời
Còn vương mối tình ngàn thu xa vắng
Kiếp bọt bèo anh chỉ làm hoen dòng nước trong
Kiếp lầm than anh chỉ làm sang ngang cuộc tình
Khi yêu em tình rất mong manh, như sương mai đọng trên lá cành
Càng yêu em thấy đơn côi, thôi yêu em thấy thân lạc loài
Hỏi người sao mãi ôm nhiều bóng hình.
Nước mắt em nhỏ xuống
Để khóc thương duyên mình bẽ bàng
Vì tình yêu sớm ly tan thật phũ phàng
Mà lòng em vẫn biết nếu một ngày mất anh rồi
Sẽ u sầu còn tìm đâu những ngày yêu dấu