Một mình đêm nay nghe tiếng mưa rơi
Thì thầm mưa rơi rơi mãi không nguôi
Mưa rơi giọt sầu trên môi
Mưa rơi nhớ cuộc tình tôi
Như còn thắm tươi bên đời
Người đến tìm tôi một đêm trời bão bùng
Giọng nói người xưa như hờn oán
Đừng nhắc người ơi mười năm rồi còn gì
Anh sợ anh sợ những ngày biệt ly
Ôi như mộng du hồn ta đang thoát đi tìm em
Trong cơn dịu êm tình đưa ta đến nơi bình yên
Con tim hôm nay cho ta biết nỗi yêu thương còn đấy
Yêu đến bao giờ hồn vẫn thấy dại khờ
Trả lại cuộc tình từ khi mới quen
Từ khi biết tên, từ lúc yêu Em
Trả lại tình xưa từng đêm thiết tha
Mộng ước bên đời trôi theo dĩ vãng
Tôi yêu biển, và tôi yêu em
Một mái chèo rẽ sóng trong đêm
Một con tàu mang khát vọng trong tim
Về quê hương về quê hương
Thuở còn bom đạn
Một tấm lòng đẹp ánh trăng soi
Một con người tung lưới ngang trời
Vì quê hương vì quê hương
Hôm nay và mai sau
Huyền thoại nào em mang mang trong lòng?
Như tên một loài cỏ vàng bên sông
Một vì sao đêm đi về bí mật
Sống lang thang trên vùng không trung.
Mưa có rơi và nắng có phai
Trên cuộc tình yêu em ngày nao
Ta đã yêu và ta đã mơ
Mơ trăng sao đưa đến bên người
Một lần gặp gỡ, đã như quen thuở nào
Một lần gặp gỡ như tình vẫn xa xưa
Buổi chiều nhớ em dường như tiếc thu đường lá thu rơi vàng
Ngập ngừng bước chân dạo quanh phố đông lòng nhung nhớ ai
Hà Nội em ơi, có biết nơi đây, Sài Gòn hôm nay, mong lá thu rơi
Tìm lại mùi hương trên mái tóc em trong những đêm ta bên hồ
Giữa những ngày dằng dặc chỉ còn khuôn mặt em
Sáng trong và bình lặng chỉ còn khuôn mặt em
Giữa những ngày khổ đau
Giữa những ngày chìm sâu
Khuôn mặt em khuôn mặt em
Làm giếng để anh tìm làm đáy ngọc châu
Ai đã từng yêu xin hãy chỉ cho tôi
Tình yêu là gì trên bờ môi lạnh giá
Hay trong câu kinh chiều ru vào đời nhau
Từng lời nói yêu nào thì thầm hẹn kiếp sau
Tôi ngồi đây hoang phế, chờ đợi một mùa xuân
Cánh én kia bay đi bao giờ trở lại
Giáo đường này kinh vẫn lê thê