Biển xanh bao la
Ôm góc trời một đời luyến nhớ
Nhớ kỷ niệm xưa
Tháng năm êm đềm trôi
Trong tim anh nở hoa thanh nhã
Giữa trời mơ mộng thả ngàn xa
Lao xao bên dáng ngọc ngà
Lời êm như suối chảy ra biển nguồn
Khi xa nhau tình ta là cỏ dại
Là hoa khô là mây xám giữa mùa thu
Là vết đau là nước mắt trong đêm buồn
Nên chỉ còn là giọt nhớ chơi vơi
Tôi sống trăm năm để đợi chờ
Người về ủ lại chút tình thơ
Thu này và những mùa thu nữa
Để thử lòng ai đủ hững hờ
Ta đã đi đi qua đời nhau để trái tim ngày nay úa màu
Ngày ấy nếu biết trước cõi tình chỉ là đớn đau
Thì thôi không tìm nhau để mộng tình đẹp mãi trong đời nhau
Khi em về trong nắng
Tà áo trắng nhẹ lay hồn anh
Khi em về trong gió
Màu mắt trong còn vương tơ mộng
Có tháng năm dài ta đi giữa mùa thu
Nhìn lá thu rơi lòng những ngậm ngùi
Thương lá thương cành tả tơi trong chiều bão
Cuối con đường một hình bóng phôi phai
Cuộc tình vừa qua đây, ân tình còn mê say
Thời gian chưa nhạt phai, khi đam mê còn đang cháy
Trong tay hơi ấm còn đầy.
Anh đã đến bên tôi đêm trăng vừa tròn
Biển vắng lặng êm trôi như dòng sông
Rồi từng đêm ta trao nhau lời hẹn ước
Và anh nói: “Ta yêu nhau không rời xa!”
Giờ này trời đẹp nắng Cali.
Nhưng màn đêm đang phủ kín Sài Gòn
Một mình đếm bước tha phương
Bên thời gian lạnh lùng trôi mãi
Việt Nam ơi! Việt Nam ơi!
Hai tiếng nghe sao nghẹn lời
Se thắt con tim bồi hồi
Nước mắt đong đầy bờ môi