Dù đã biết có một lần ra đi
Dù đã biết có một ngày chia ly
Dù đã biết có một lần vĩnh viễn
Dù đã biết mà người vẫn sầu bi
Sài Sòn bây giờ trời mưa hay nắng?
Tà áo em bay theo giọt nắng vàng
Con đường ta đi dòng sông kỷ niệm
Nỗi nhớ trong anh nỗi nhớ dịu dàng.
Cánh cửa mở rộng, chào đón xuân sang
Ngoài san mai, lan, cúc nở rộn ràng
Mẹ ngập ngừng dừng bước bên hiên
Thương nhớ con xa cách muôn trùng
Giông tố biển trời, hay nắng mới bon chen?
Tôi đem hết bài thơ tình dang dở
Hong nắng vàng cho rực rở tình tôi
Đầu bài thơ in nửa nét son môi
Vào đoạn giữa nửa trái tim tan vỡ
Hàng cây đứng yên lắng nghe ngày tới
Hàng cây gió lay lá khô nhẹ rơi
Vạt nắng lung linh gọi sầu, bờ vắng có ai chờ trông
Con nước đưa mây trôi về, ngày dài hoang vắng lê thê
Tôi là ai, là ai, ba trăm năm trước tôi là ai?
Là ai, là ai, vu vơ đất bồi, em ngồi ngọn sóng mang thai
Sóng theo ngọn sóng cuốn xô bờ
Nắng vừa duỗi theo triền chơ vơ
Ngàn mây trắng trên trời cao
Hàng cây đứng gió lao xao
Dấu chân hằn trên cát mềm mờ mờ
Đêm trên sông trăng thuyền xa lướt êm
Trông ra hai ven bờ cây gió lên
Ôi đêm lân tinh đất trời xao xuyến
Những bóng hình thướt tha mềm
Hắt hiu buồn tiếng ai gọi ai đổi trăng thành nến
Đổi lấy tình yêu hai chữ bạc tiền
Em đã trao tôi tất cả niềm đau
Những ngày mình sống bên nhau
Bây giờ giấc mộng mà thôi
Xin tình yêu giáng sinh
Trên một quê hương cằn cỗi
Xin tình yêu giáng sinh
Trên địa cầu tăm tối
Xin tình yêu giáng sinh
Trên lòng người hấp hối
Xin tình yêu giáng sinh
Trên cuộc đời lầy lội.