Chiều về ngất ngây nghiêng sầu theo tiếng thu rơi đầy
Chiều lên mắt ai buồn thấm sâu vào đáy đêm dài
Hồn còn run rẫy tìm dấu yêu trên những tàn phai
Vùi nhớ nhung vào vùng quên lãng lắng nghe đêm thu tàn
Đêm lắng nghe hồn cô đơn đi vào tối
Tim nát tan nghe tiếng xưa réo gọi tôi về
Sài Gòn ơi đôi mắt người xưa
Long lanh trong những chiều thu xa vắng.
Chỉ còn biển rộng theo nhau từng đợt sóng về
Chỉ còn biển lộng trong ta cơn bão tố
Biển sóng nhấp nhô đưa hồn ta về đâu
Biển sóng dâng đầy ta cô đơn lạc vào chốn âm u.
Chuyện tình như làn mây bay
Thứ bảy chiều nay ngẩn ngơ đợi chờ
Thứ bảy chiều nay tâm tư thẫn thờ
Đợi hoài mà em chẳng đến
Hiu hắt tiếng mưa buồn thêm
Dừng lại đi anh dừng lại nghe anh
Bởi nắng chẳng vàng như mình vẫn nghĩ
Và gió chẳng dịu dàng bao đời vẫn thế
Chiều mưa chẳng nồng nàn như ánh mắt vội trao.
Mong có em về mùa hoa phượng tím
Xem nắng ban trưa lướt trên cành mềm
Để rồi từng đêm thanh vắng
Ngoài trời vầng trăng soi sáng
Màu hoa mong manh dịu dàng lìa cành khi hóa kiếp nơi trần gian
Đêm nằm nghe tiếng sóng xa vọng về
Nghe biển ru lên tiếng ru bồi hồi
Chờ đón con tàu anh rời bến
Ngày mai con tàu anh ra khơi.
Ta còn nhớ những ngày gặp nhau
Ta ôm ấp mộng đẹp ngày sau
Tình mong dài lâu
Ta mơ sống bên nhau bạc đầu.
Trả lại cho em trả lại tuổi hồn nhiên
Trả lại cho em dáng thiên thần hạ thế
Gửi lại phía sau phút trùng phùng dâu bể
Tóc xanh ngang lưng trời gót hồng nét yêu đời.
Ai vui duyên mới có thương tình tôi
Đêm đêm thao thức mắt hoen lệ rơi
Anh vui hạnh phúc mãi bên người
Để mặc tôi với dông bão tơi bời
Hoang mang buồn giấc mơ tàn trôi.