Em Không còn gì đâu
Đừng đến nữa đến nữa
Em Không còn gì đâu
Đừng trách nữa trách nữa
Em không còn gì đâu
Thu nhớ cố hương, chiều buồn se sắt lòng đau.
Thu nhớ cố hương lòng sầu bâng khuâng nhớ thương.
Thu nhớ cố hương lòng sầu mang nỗi nhớ mong.
Thu nhớ cố hương lòng sầu nặng nỗi niềm riêng.
Khi vừa sinh ra tôi đã không nhà
Không cha không mẹ không có họ hàng
Người đời mỉa mai dối trá
Đêm đêm lạnh lùng buốt giá
Nằm co ro giữa bao người qua
Đêm nằm nghe tiếng sóng xa vọng về
Nghe biển ru lên tiếng ru bồi hồi
Chờ đón con tàu anh rời bến
Ngày mai con tàu anh ra khơi.
Ta còn nhớ những ngày gặp nhau
Ta ôm ấp mộng đẹp ngày sau
Tình mong dài lâu
Ta mơ sống bên nhau bạc đầu.
Dòng sông mênh mông nhớ trăng khuyết lung linh buồn
Thoáng hồn xưa thức dậy đỉnh mây vọng suối nguồn
Thời gian phai ý biếc phương trời sương khói bay
Tình ta hoài nuối tiếc chút lửa tàn heo may.
Ôi chiến tranh chia cách tình đôi lứa
Xa vắng nhau thương nhớ buồn chơi vơi
Nơi chốn xa mơ bóng em cuối trời
Ôi đời buồn tăm tối kiếp tình còn thương rơi
Em ơi dù sao đi nữa
Anh vẫn yêu như lúc ban đầu
Đôi khi tình ta ngang trái
Nhưng với anh không hề đổi thay
Không còn yêu không còn thương không còn mê không còn si thì thôi
Như loài chim sau cuộc vui không khổ đau xa lìa nhau cuối đời
Như màu vôi hay màu tơ như mùa thu hay mùa đông tình ơi
Thì thôi thôi từ đây trên trần thế anh đường anh em đường em thế rồi
Se sắt heo may lạnh vào lòng mùa thu xao xuyến
Lê bước bơ vơ bâng khuâng vào ngàn sắc thắm tươi
Đêm nay lạc bước giữa chốn hội ngàn hoa
Ôi hoa nào ngát hương yêu mãi trong đời