Chiều nay có người bỏ phố lên rừng
Về đây thăm lại một thuở yêu thương
Đường xa biết mấy dặm trường
Mà lòng ai cũng vấn vương
Mỗi khi lìa xa cố hương
Như loài hoa nở giữa đêm sương
Như mùi hương thoáng chút men say trong hồn
Này em ơi đợi chờ khi thời gian ngừng trôi
Là giây phút lắng đêm mơ hồ
Đàn dâng tiếng hát khúc mong chờ
Lạnh lùng nghe xuân trôi qua mau
Đường ngày xưa lao xao mưa me đan bay
Nắng chiều vương môi em cho anh mê say
Bao ngày đứng trông theo bước em trên đường nẻo về lúc tan trường.
Như là mây trôi em qua và đã đi rồi
Bỏ lại mùa thu bâng khuâng một chút hương bay
Xin một chiếc lá lặng lẽ rơi bên chiều
Làm bằng chứng cho lòng ai nhớ thương
Rồi đã xa từ một ngày cuối thu chia phôi
Là đã bao lần nhạt phai nắng thu trên môi
Cho thu vàng tuổi lá
Cho ân tình như đã
Tan theo dấu chân một lần qua
Trong đáy mắt em sâu có lòng ta muộn phiền
Em ơi tìm chút yên cho đời ta phiêu lãng
Đời vẽ cho em màu hồng
Rồi tiễn em trong mặn nồng
Để tình sao mãi chơi rong
Lấp mặt trời cho thời gian dừng lại
Tắt nắng đi cho người đừng thấy nhau
Để mùa thu đi mãi không về nữa
Và tình tan theo con sóng xa khơi
Ôm cơn đau một giấc mơ dài
Tình ơi nay đã hoang mang rồi
Chiều thu qua chiều nắng nghiêng nghiêng
Trên vai gầy đồi hoang sim ngủ
Lòng chơi vơi gọi gió xa xăm
Còn miệt mài đi mãi
Rồi mai đây có còn lại gì trong cuộc tình này
Trên vai là nguyệt trên đầu là mây trong hồn là ai
Còn lại chiếc lá rụng cuối mùa thu buồn
Còn đây cơn gió khẽ đưa tình ta đến bên người
Lời tình cuối cho em, rồi mai mình thôi thương nhớ
Lời tình cuối cho em, từ nay mình ngăn cách rồi
Lệ làm ướt đôi mi, ngày buồn buổi chia ly
Rồi người sẽ ra đi, mất nhau từ đây.