Sóng vỗ một đời, biển mòn một đời
Từng giấc mơ trôi, từng cuộc tình phai trên hạnh phúc tôi
Đời đã tàn hơi, đi tìm ngày tháng xa rồi
Biển một chiều xưa, bên người yêu dấu trong mưa.
Giáng Sinh đến tựa như người khách lạ
Trôi thật êm ngày huyễn hóa tàn năm
Em áo trắng như về trong giấc mộng
Niềm tin nào vẫn gói trọn từ tâm
Em một thời phiêu bạt
Theo chồng khắp muôn phương
Em một thời hiu quạnh
Chờ chồng suốt canh thâu
Giá được hoá thành bé dại
Về bên tay mẹ … ngày xưa
Nắm đưa con đi về lại
Tuổi thơ không có âu lo
Muốn về ngủ bên chân núi
Muốn làm một đoá lan rừng
Chơi vơi giữa trời sương khói
Mà thôi ngơ ngác rưng rưng
Tiền cho ta biết ai người thương mình
Tiền cho ta biết ai người rẽ khinh
Trong tay có tiền có quyền
Vây quanh nghĩa tình vì tiền
Khi có tiền cuộc sống như tiên.
Đêm nay một mình, ngồi giữa đêm khuya
Giọt sầu rơi rơi, nhớ thương mẹ hiền
Suốt cuộc đời dãi dầu nắng mưa
Ơn nghĩa sinh thành cha kính yêu
Hy sinh trọn đời tảo tần nuôi con
Dẫu có nghìn thu bia thời mòn
Sâu đáy lòng con cha vẫn còn
Trong tim con tôn thờ cha mãi
Mùa thu về đó em ở nơi nào
Người ơi còn nhớ tình mình đã trao
Ngọt ngào nâng phím tơ lòng
Mượt mà trên cánh nhung hồng
Hương tình ngây ngất hừng đông
Đôi khi lòng muốn yêu em thật nhiều
Mà ân tình đó trả lại bao nhiêu
Đời em là cả ước muốn tương lai
Còn tôi giờ chỉ tay trắng đôi tay
Làm sao chung đường chung bước