Thơ: Nhìn mây trôi chiều đông về quạnh vắng
Đôi cánh chim lang bạt cuối chân trời
Nhớ thương em trời buồn không đổ nắng
Anh càng buồn trong khoảnh khắc chơi vơi…
Đêm mơ chập chờn lòng xôn xao nhớ anh.
Trong cơn mộng này cùng bên nhau say ái ân.
Em nhớ anh môi hôn vội vàng, em nhớ anh câu yêu nồng nàn,
một tình yêu màu mơ.
Chiều thu nhìn lá vàng rơi tôi buồn,
Ngồi đây ghế đá công viên hôm nào.
Trời thu đẹp như tranh, hàng cây vàng tóc mây,
Nhìn em nhặt lá rơi, tôi yêu em như yêu mùa thu ấy.
Ngày theo nắng rơi cùng con nước chiều,
buồn trôi lững lờ, con sầu lênh đênh nhìn sóng thơ ngây.
Buồn theo áng mây day dứt trong chiều, cho nắng nhạt nhòa,
giọt tình chơi vơi trên môi đơn côi ôm níu tình rơi.
Anh ơi có hay cơn mơ đêm nay
anh đưa em về miền nắng ấm.
Em tung cánh bay theo mây
lang thang mơ màng tình mình đắm say.
Một ngày trông anh nắng mãi không tàn,
mây cũng lang thang ngóng ai buồn tênh.
Một ngày mong anh hoa rớt bên thềm,
em ngỡ anh về cùng cơn gió đông.
Em đúng hay sai em khi ta yêu vội vàng
Trái tim cô đơn bao tháng năm mỏi mòn
Tình yêu đã vỡ tan khi còn ngây thơ
nên chưa yêu lần nào từ khi gặp em
Trái tim nồng ấm, em một lần đò đã lỡ
kiêu sa mặn mà hồn ta say đắm chơi vơi trong biển khơi
Yêu em nồng nàn, như chưa từng yêu
Chút gió lạnh pha cùng nắng ấm
Có em và nỗi nhớ xôn xao
Đêm Hous ton đi từng bước chậm
Hoa tình yêu vẫn nở ngạt ngào
Quê hương ơi nỗi nhớ trong tôi
Ngày còn thơ cắp sách trường làng
Từng ngày qua bữa cơm cơ hàn
Mùa lũ về nước tràn bờ đê
Đời dãi dầu gian khó nhiêu khê
Một mình trong chiều vắng
Nhìn mưa lác đác bay
Thoang thoảng hương cây cỏ
Hương đất mẹ dâng đầy