Nghe tuổi thơ cất bước nhẹ rời
Trong mầu xanh mắt biếc vời vợi
Ngọt ngào đôi môi em, trái xanh mọng thơm tươi
Nghe từng cơn tiếc nuối gọi về
Cho thần tiên vắng bóng tuổi ngời
Bỗng thấy cánh hồng đôi trâm em cài
Và rồi tình lên hương, rồi tình xôn xao
Bàn tay chờ đón mùa sang.
Nhiều khi tôi muốn bỏ đi thật xa
Bạn thân ngoảnh ngơ như người xa lạ
Người mình bao năm chăn gối
Bây giờ còn dối gian nhau
Mấy ai trong đời hiểu thấu
Thơ: Nhìn mây trôi chiều đông về quạnh vắng
Đôi cánh chim lang bạt cuối chân trời
Nhớ thương em trời buồn không đổ nắng
Anh càng buồn trong khoảnh khắc chơi vơi…
Em đến với tôi một chiều thu,
hàng cây ôm bóng em yêu kiều,
áo trắng theo mây bềnh bồng,
bối rối nghe thơ tình nồng,
tình thu vương mắt em xanh.
Đố ai mua được linh hồn tôi, dẫu cho đem vàng thoi
Đố ai giam được linh hồn ta, dẫu mang gông xiềng ra
Linh hồn ta là chim trời cao, nứt chông gai hàng rào
Đố ai mua được ta tự do, dẫu đem châu ngọc to
Đừng hòng dùng bao lời chanh? ngọt ngon mua lòng
Có ham đâu mà mong
Mặt trời đen, quá đen, đen như đời ta
Đời hằng mong thoát ly, thấy khung trời xa
Cuộc đời như chó hoang lang thang về đêm
Cuộc tình không mấy khi nghe câu dịu êm.
Sao em còn chưa ngủ
Đêm nay trời mưa mưa
Êm tai còn chưa đủ
Giấc nồng em say sưa?
Giàu sang nghèo khó có khác gì nhau
Đều mang một kiếp con người mà thôi
Trời ban một kiếp nhân sinh
Trần gian là cõi vô thường
Đời người thoáng chốc vụt qua
Giàu nghèo phận số người ơi.
Tình em mùa thu, êm êm lời thơ, gió ru mặt hồ
Tình em mùa thu,mong manh sợi tơ, sóng xa gọi bờ
Tình em mùa thu, cốm thơm hương đòng,
tóc em phơi bồng trôi vào tầng không
Anh hôn lên tóc em, ôi thơm lừng mùi hương bồ kết
Anh hôn lên trán em, rất ngoan hiền vầng trán dịu êm
Anh hôn lên tay em, bàn tay thon nhỏ xinh năm ngón
Anh hôn lên mắt nhung, tình yêu như con thuyền trôi giữa dòng.