* Theo PBN 112, điệu Pop
Thời gian trôi qua vườn xưa phiên đá rêu xanh cũng úa màu
Lặng nghe trong muôn lời ru ngàn năm hồn thiêng sông núi
Gió thu về nghe tiếng ru hời năm canh chày xưa nhớ thương
Những con đường vang tiếng nô đùa vòng tay mẹ yêu đón đưa.
Tìm em tìm tôi năm tháng
Trăm năm dưới bóng chân ngày
Tìm em một đời cánh mỏi
Tôi tìm theo dấu chim bay
Vẫy tay chào con đường tình yêu
Thuở xưa thường đưa đón muôn chiều
Giờ anh đi trong bước đăm chiêu
Tìm dư hương năm củ cô liêu
Nay chỉ còn mưa đổ muôn chiều
Người yêu tôi đã bỏ đi lấy chồng
Lòng tôi nát tan tựa đống tro tàn
Ngày nào buồn vui có nhau
Giờ chỉ mình tôi đớn đau
Ở đời ai biết lòng nhau
Em đâu có phải người ham sang giàu
Em đâu chối bỏ tình anh đã trao
Thiệp hồng hoa cưới nào vui
Rượu nồng đốt cháy tình tôi
Người đã thấu chăng người ơi.
Mẹ hiền ơi xuân đã về rồi
Xuân xứ người buôn lắm mẹ ơi
Con đã hứa xuân này bên mẹ
Cùng gia đình chia sẻ niềm vui
Vắng bóng anh rồi em ngủ được đâu
Lẻ loi phố đêm ướt lạnh mi sầu
Ngày nào ước hẹn cùng nhau
Giờ thì mưa từng giọt đau
Hay lòng người đã gian dối nhau
Một sớm anh đi không lời giã từ
Để cho Huế buồn Huế giận nghìn thu
Nhìn thu dòng tóc buông dỗi hờn
Về nghe gió qua lòng lạnh từng cơn nhớ mong.
Làm sao anh nỡ quên Ðà Lạt thơ
Quên những đêm sương đổ trắng mặt hồ
Quên người em gái ngày xưa
Quên đường suối dốc mộng mơ
Những khi chiều vắng hẹn hò.