Dù đi đâu dù xa cách bao lâu
Lòng vẫn không quên làng quê nhỏ bé
Có ông có bà, có cha có mẹ
Có cô dì có anh chị có cả người tôi thương
Hỡi em, má đỏ hồng hồng
Dừng chân anh hỏi đôi câu chuyện lòng
Xuân nay, tuổi độ bao nhiêu
Người yêu đã có, hay còn cô đơn
Xuân hồng chan muôn lối
Xuân rộn ràng pháo vui
Xuân huy hoàng ngập ngừng đưa duyên
Cho anh đào cười nụ trên cây
Tầm xuân xanh màu e ấp
Cội mai tắt vàng duyên dáng
Xuân đất trời say đắm giao duyên
Chiều lang thang trên phố
Cho mắt vui một giờ
Người yêu thương chưa có
Nên lòng vẫn thờ ơ
Một đêm mưa gió bay tơi bời
Buồn cô đơn nhớ ai xa vời
Mây ngăn cách nẻo trời hai ngã
Đường không gian một cánh chim bay
Mùa đông qua xuân về ấm êm
Trời Cali nhưng vẫn không quen
Bao năm qua đời vắng em
Nơi tha hương gợi nhớ tên
Anh tuy xa lòng khó quên.
Em bỏ làng quê ra đi lấy chồng xa
Ham chi xa hoa lụa là nhung gấm
Chê nét quê mùa chiếc áo bà ba
Câu hò, điệu lý nghe xa lạ quá chừng.
Đưa em xuống thuyền, ối a đưa em xuống thuyền
Ngày quê hương yên vui gió trên trời chim đưa lời
Họ hàng em tiễn em thuyền hoa đưa đời em đến nơi êm đềm
Lệ lòng hoen mi, em đi thuyền đưa em về bến thần tiên
Mùa xuân sang rồi em
Mai nở vàng đầy cành
Anh thấy buồn một mình.
Ngày con còn bé mẹ vẫn hay dìu con dưới hàng tre
Tiếng ru ầu ơ nghe mát ngọt từ những trưa hè
Ngày con bập bẹ “Mẹ ơi!” Hạnh phúc vô bờ mẹ lệ rơi
“Con yêu của mẹ là thiên thần đẹp nhất trên đời.”