Hất nỗi niềm qua song
Chờ đón ánh nắng tươi hồng
Cười với ngày mới đến
Để mở vừng tời xanh trong
(st75 Văn Vũ)
Tây Nguyên mùa này cafe chín đỏ
Ven hai bên đường dã quỳ nở tươi
Rực vàng trong nắng muôn hoa tuyệt vời
Cô gái Ê đê đôi má ửng hồng
Rộn rã tiếng cồng em múa điệu xoang
Vơi chén rượu cần ta say men nồng
Ly cafe bỗng ngọt
Bờ môi em mơ hồ
Nhịp tim đang rộn rã
Như tình thủa ban sơ
Chung một chữ tình cho đôi mình nên duyên
Chung một dòng sông cho thuyền về với bến
Chung nơi hẹn hò mong chờ ngày anh đến
Chung lối đi về cho mình thương mến nhau.
Em đứng bên đường mắt nhìn chờ đợi
Anh vẫy tay chào rồi anh bước đi
Không biết trong anh trái tim se thắt
Không biết trong em lệ ướt bờ mi.
Xuân đến xuân đi mà như cô gái xuân thì
Không phấn son chi nàng sao duyên dáng nhu mì
Xuân đến muôn phương ngàn hoa khoe sắc khiêm nhường
Trăng sáng như gương nhìn xuân cũng phải e thẹn
Khi anh mơ tình, cuồng si con tim
Khi anh yêu em, cuồng si môi mềm
Khi anh yêu rồi, dù cho xa xôi
Và yêu em rồi, còn đâu đơn côi
Lạnh lùng sương rơi heo may
Buồn ngơ ngác bóng chim bay
Mây tím giăng sầu đó đây
Ngày đi chiều mang sầu tới
Làn sương chiều thu lả lơi
Tiếng mưa rơi đều trên lối
Ngừng đây soi bóng bên dòng nước lũ
Cầu cao nghiêng dốc bên dòng sông sâu
Sầu vương theo sóng xuôi về cuối trời
Một vùng đau thương chốn làng cũ quê xưa