Khi anh mơ tình, cuồng si con tim
Khi anh yêu em, cuồng si môi mềm
Khi anh yêu rồi, dù cho xa xôi
Và yêu em rồi, còn đâu đơn côi
Lạnh lùng sương rơi heo may
Buồn ngơ ngác bóng chim bay
Mây tím giăng sầu đó đây
Ngày đi chiều mang sầu tới
Làn sương chiều thu lả lơi
Tiếng mưa rơi đều trên lối
Chiều ơi về đâu
Chiều đi lòng nhớ bao nỗi u sầu
Chiều sương im lắng buồn
Mờ xa đôi cánh chim lùa theo gió
Bài tango tím như cánh pen see’ buồn
Như tiếng cô đơn tận cùng tâm hồn
Bài tango tím tôi viết chiều mưa rơi
Chiều mưa hắt hiu,chiều mưa tiếc nuối
Chiều tàn mây thu, man mác buồn vương
Vật vờ chim kia lướt cánh ngoài sương
Theo vút làn mây bên đường
Gió táp từng cơn điên cuồng
Buồn thu lai láng cố hương
Trên đường về nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây
Tiếng buồn vang trong mây
Anh nỡ lạnh lùng đến thế sao
Tim em tan nát tự hôm nào
Giờ đây đã nát càng thêm nát
Muốn nói mà sao vẫn nghẹn ngào
Đường nào vào thiên đàng ái ân
Là đường vào nhịp thở lânlân
Mùa xuân đang đi trong lời yêu mới
Có hoa vàng phủ đường mòn gót chân mềm
Đường về xa vời gieo thương nhớ cho lòng
Hồn quê lai láng khi ánh chiều rơi
Đã mấy thu xưa qua rồi
Khi gió sầu đông mang về
Lòng buồn man mác niềm nhớ
Muốn viết anh đôi hàng ngại lòng anh xót xa
Vì ngày mai em gái lên xe kết hoa hồng
Đốt hết bao hình bóng chờ giờ bước sang sông