Ngon như là trái táo chín
Thơm như vườn hoa kín
Mong manh như dây tơ chìm
Nhẹ êm như là mây tím
Một chiều ái ân
Say hồn ta bao lần
Một trời đắm duyên thơ
Cho đời bao phút ơ thờ
Hoa phượng rơi đón mùa thu tới
Màu lưu luyến nhớ quá thu ơi
Ngàn phượng rơi bay vương tóc tôi
Xác tươi màu pháo vui
Tiễn em chiều năm ấy.
Đường về chiều xưa mưa buồn đưa bước chân đêm
Đường về chiều nay mưa còn rơi nữa không em
Mái tóc hong vàng hạ thưa
Em bước đi vào mùa mưa
Cho mưa thương ướt bờ môi
Em khóc tơ duyên bẽ bàng
Nằm ôm sầu nhớ mênh mang
Anh xót xa cho thân người
Lữ khách nơi phương trời
Buồn hơn lá thu rơi
Tình yêu mang đến niềm đau
Ngày xa xưa ấy còn đâu
Để rồi thương và nhớ mãi
Người mình yêu giờ chẳng thấy
Thương nhau không trọn đôi đầu.
Tìm về quá khứ những nỗi đau còn day dứt lòng
Tìm trong hôm nay những sáng trưa chiều buồn giăng kín mênh mông
Ngồi nhìn ngày mai ôi ước mơ đời như bỗng chơ vơ
Nay bước chân mình ta thẫn thơ ta vẫn đi lòng mãi trong đợi chờ
Vì đâu em hát niềm nhớ thương
Chiều xưa ghi dấu ân tình ai vấn vương
Kìa tha thiết bao xuân tình
Kìa hương ngát hoa trên cành
Mộng đời hồn xuân nghiêng mình
Tôi đưa em đến Cap ri
Biển màu xanh rất xuân thì
Tôi theo bước chân đi
Núi xanh và mái đỏ
Con đường nhỏ em đi
Vườn đào năm xưa chim hót lừng tiếng trong muôn hoa
Vương bao khúc ca thanh bình trong gió trời xa
Ngàn giấc mộng tơ vàng xe mấy hàng tơ đàn
Ngày xuân êm trôi tình hoa say đắm rồi đành chia phôi