Còn gì buồn hơn khi người yêu sang bến khác
Phố chiều mình tôi lang thang như người mất hồn
Tạ từ nàng khóc sướt mướt giây phút biệt ly thật buồn
Ai biết cho mình
Đi trên đường phố này
Nghe như chiều đã đầy
Cả hồn người thương nhớ
Cây cao đổ bóng dài
Quê hương và cuối ngày
Chập chờn trong lá bay
Mưa rơi sầu viễn xứ, mưa gieo rắt u hoài
Mưa trên lối đi mòn, đường đêm ánh trăng soi bóng ai mờ trên lối
Trăng khuya sầu bao mối, cho mưa khóc lưng đồi
Trăng khuya cắt đôi đường, đời như cánh chim trời
Nửa đêm trường mù khơi
Chiều về nghiêng nghiêng trên cánh chim bay lưng trời
Hồn người bâng khuâng như nhớ thương ai xa vời
Đàn chùng đà lên phím rồi mà lòng còn nghe sóng đời
Nên đàn hoà tiếng đầy vơi.
Mưa chiều lặng lẽ qua khoảng đời tôi
Qua từng đêm tối trong mùa đông tới
Bước đường câm nín quanh tôi lẻ loi
Tôi chìm trong tiếng thở dài không nguôi.
Cho tôi xin đa tạ, những tháng ngày diễm mộng
Ta đã trao cho nhau trong một cuộc tình nồng
Khung sầu tôi hắt hiu, tình tan vào giữa sóng
Thôi có còn lại gì, mà tiếc nhớ chờ mong
Sài Gòn cũng có, có hoa đào
Không tin em hãy soi vào gương xem
Ồ ! Trông vừa lạ lại vừa xinh
Hây hây đôi má môi em nở đào
Bài tango ngày xưa
Muôn kiếp còn sống mãi trong tim em
Bài tango màu xanh
Phút vui xưa ân tình quá mong manh
Sao em biết thu về mà đan áo
Vàng thu xưa vàng cả cuộc tình ta
Mây tháng tám giang đầy trời mộng ảo
Gió đầu mùa gió lạnh cả hồn anh
Từ vắng em rồi tôi nhớ thương
Lần theo từng kỷ niệm yêu đương
Chao ơi! Thu đã qua rồi đó
Thu đến rồi, em có vấn vương?