Sao em biết thu về mà đan áo
Vàng thu xưa vàng cả cuộc tình ta
Mây tháng tám giang đầy trời mộng ảo
Gió đầu mùa gió lạnh cả hồn anh
Từ vắng em rồi tôi nhớ thương
Lần theo từng kỷ niệm yêu đương
Chao ơi! Thu đã qua rồi đó
Thu đến rồi, em có vấn vương?
Một đời yêu nhau trổi khúc tình say
Một ngày nên duyên thắt chặt cùng ai
Nồng nàn thắm thiết ắp đầy hạnh phúc
Bốn mùa trôi qua chẳng nhạt mờ nhạt phai
Cười ra nước mắt tiễn đưa mấy quãng đường xa vắng
Nắm tay ước hẹn đường quê xưa
Ngàn câu luyến thương xót xa nỗi lòng người ra đi
Muôn trùng dương đời chẳng bờ bến
Mưa ơi !Mưa ơi ! Xin đừng rơi
Để lòng vương sầu không vơi
Lời người xưa còn lưu luyến
Bên đời ta chưa nguôi
Em gửi cho anh sợi tóc thề
Dù không ước hẹn chuyện sơn khê
Dù không thề hứa lời dâu bể
Sợi tóc thay em hẹn lối về
Cơn gió thu về chiếc lá bay
Men tình chưa uống đã vội say
Xoè tay vẫy gọi buồn vui đến
Chẳng hẹn mà lòng sao ngất ngây
Hạnh phúc đâu tìm đến nỗi buồn mãi lênh đênh
Như con thuyền không bến giông bão vẫn gọi tên
Khuya gió thổi từng cơn giọt nước mắt tủi hờn
Tuôn theo dòng lận đận nhạt nhòa nét môi son
x 2
Khi mới yêu anh nào mơ ước xa xôi
Mơ có em bên đời ta bước chung đôi
Như cánh chim phiêu bạt bay tới muôn nơi
Cho tâm hồn được vui phơi phới.