Cánh chim ấy vội vàng bay trong chiều mây đen
Lội trên nẻo đường quen mong tìm hương cỏ lạ
Phố reo ấy ngập ngừng người đi hay sương đi
Tiếng thở dài ẩm ướt buốt tay ngày phân ly.
Chiều lắng, nắng trên đường đã tắt
Vài chiếc lá khô vàng rơi
Đời vắng bóng em buồn héo hắt
Mộng thắm cũng phai tàn thôi.
Nhịp bước tan go anh đã yêu em
Rung nhẹ điệu nhạc trong tiếng mưa rơi
Khúc hát em còn buông lơi
Tiếng ca gõ nhịp không ngơi
Vòng tay anh đang mở lối
Nhặt cánh hoa tả tơi
Sao hương vương vấn trong hồn tôi
Người về bên ấy cho lòng nhớ
Một thời dĩ vãng theo bụi mờ
Còn đây mong chờ.
Nghe lòng rung động mấy vần thơ
Đăm đắm hồn tôi đến dại khờ
Muốn viết vào thơ vài nốt nhạc
Ý trào đầu bút thắm duyên mơ
Chạm sóng mắt du dương lời tình ẩn trong tiếng nhạc
Nhịp chân rộn ràng dìu kéo đến yêu thương
Đây cõi mù sương.
Em dạo phố sớm mai
Ngắm đào nở mãn khai
Đào đẹp hay em đẹp
Cứ ngắm mãi cả hai.
Hỡi đường mây vung vung theo nhịp bước
Đôi bàn chân lướt thướt chạy đến cõi tình yêu say say
Hỡi lời ca nồng nàn theo điệu nhịp
Em bước sao cho kịp tình ơi
Vun vút dòng suy tư vu vơ.
Em, dường như anh đã yêu em
Yêu mùa thu trên tóc dịu mềm
Vàng lên cơn nắng những khi em ngồi một mình
Hoàng hôn vương mắt ấy thơ trinh.
Có những buổi chiều ngồi lặng thinh bên dòng sông xa
Nhìn bên kia phố em nghe niềm nhớ dâng đầy
Chất ngất mênh mang nước sông phù sa cuộn đỏ
Như nước Đồng Nai những chiều lộng gió.