Mưa rủ ta vào thăm rừng đông
Trong tim ta có ngàn chim hồng
Một mai vỗ cánh bay trời rộng
Mới biết lòng mình xa mênh mông
Chiều nay nai vàng ngơ ngác trên non ngàn
Chiều nay chim rừng ríu rít bay theo đàn
Chiều nay chúng mình bên suối xanh mơ màng
Đùa vui dưới mây ngàn, trên cao nguyên Lang Biang…
Ta ngắm hoàng hôn trên tóc em
Ngày trôi trên những sợi suôn mềm
Có những ánh vàng run run nhớ
Có màu tím thẳm ngỡ đã quên
Người về cuối con sông
Chiều theo tà áo hồng
Vệt nắng bò lên tóc
Xốn xang tình mênh mông.
Ừ thì mây sắc nhập nhòa
Trời làm giông bão mịt mờ
Dòng đời mưa nắng phôi pha…
Chỉ còn một chiếc lá cuối thu mỏng manh
Chỉ còn một mình anh xót xa chờ em
Chỉ còn đêm nay mai lá kia rơi
Chỉ còn đêm nay mai lá kia rơi
Khi mùa thu khuất nơi cuối trời
Giọt nước mắt khô không lời.
Khi xưa ta đến với nhau trong tình thơ
Đêm đêm tôi với em say trong mộng mơ
Tình yêu ngày ấy sáng tươi như ánh trăng rằm
Nhìn trăng nguyện ước mãi yêu nhau tình tươi thắm
Ngày đôi ta gặp gỡ
Chiều mưa gió đông lạnh buốt
Đời mình đang lúc ngổn ngang
Mắt lệ còn vương ướt đôi mi
Từng câu hát xóa dần đau thương
Từng nụ hôn đổi trao ân tình.
Một ngày thật dài bàn chân in cát du ca
Dạt vườn sao sa tìm thêm dáng mơ yêu kiều
Gió lùa cơn khát tình trêu gác bóng lênh đênh
Có khi ngập ngừng tiếng khua nhẹ nhàng chập chùng hoa sóng.
Đêm ấy ánh trăng chiếu sau vườn
Em thấy anh mân mê cây đàn
Từng khúc nhạc réo rắt trao nỗi niềm
Từng tiếng ấm vang như mưa rào.