Còn bao nhiêu giấc mơ ta vẫn mơ về
Còn bao nhiêu khát khao ta vẫn chờ mong
Mà thời gian đâu có đợi
Để giờ đây ta đang có gì
Khi vẫn chơi vơi trong tình đời.
Nói với tôi một lời, dù lời ấy sẽ theo thời gian trôi
Nói với tôi một lời, dù ngày mai trái đất nứt làm đôi
Đến với nhau dịu dàng dù tình yêu có khi đã cạn khô
Tiếng yêu thương ân cần, rồi tình phai như nắng rơi ngoài sân
Vẫn hát về mẹ vẫn hát những lời ngàn đời nhớ ơn người
Mẹ sinh chúng con ngày đêm sớm hôm chờ ngày con lớn
Mẹ là dòng sông chảy về miền đông chan chứa tình con
Trọn một niềm thương cả đời đẫm sương qua bao ngày vô thường.
Ngâm thơ:
Tôi về đây thăm lại người yêu cũ
Dòng sông xưa sao vắng lặng chuyến đò xưa
Em đâu rồi cô lái đò xinh thắm
Lòng bâng khuâng nhớ chuyện ngày xưa
Nhè nhẹ đôi chân, lại gần bên nhau
Tựa vào vai anh, nghe sóng xô trên biển xanh
Nhè nhẹ đôi tay, nắm lấy mộng lành
Vì tình đôi ta, tha thiết sao mỏng manh
Giờ đây em mất những phút yêu thương thuở nào
Từ khi anh đến mang những yêu thương nồng trao
Để khi em biết đã cách xa anh thật rồi
Thì bao thương nhớ nay đã không bao giờ vơi
Tôi có người bạn thân người ấy tên là Buồn
Hai đứa quen nhau từ ngày mới lớn
Ngày đó Buồn còn xa lạ không hay đến thăm tôi
Ngày đó đời là thơ mộng nên tôi cũng không thân.
Có đôi lúc ta muốn tìm về dạo chơi trên cánh đồng ấu thơ
Lòng bay theo cánh diều no gió và ngồi hát ca tự do
Có những khi nghe đời muộn phiền ta thèm được nghe câu hát xưa
Lang thang con phố dưới trời mưa đếm từng lá rơi, rồi ngẩn ngơ
Ngày xưa mẹ tôi gánh rau
Ra bán chợ huyện xã
Một bên gánh rau một bên gánh con
Cả cuộc đời dãi nắng dầm mưa
Một ngày ra đi lệ vương ướt mi
Nghìn trùng chia ly lòng ai nát tan
Để lại em phút ban đầu