Mưa Lệ

Lệ mãi thương về cố hương xa vời
Lệ nhớ mong ai mờ trang giấy
Mưa tuôn trong tim suốt năm canh dài
Từng hạt buồn đau tí tách hiên ngoài

Bà Mẹ Quê

Vườn rau, vườn rau xanh ngắt một màu
Có đàn, có đàn gà con nương náu
Mẹ quê, mẹ quê vất vất vả trăm chiều
Nuôi đàn, nuôi một đàn con chắt chiu
Bà bà mẹ quê, gà gáy trên đầu ngọn tre
Bà bà mẹ quê, chợ sớm đi chưa thấy về
Chờ nụ cười son, và đồng quà ngon.

Những Giọt Mưa Sầu

Mưa sầu gợi người xưa yêu dấu mưa ngâu mưa tầm tã đêm thâu
Mưa phùn ngập trời băng giá nuối tiếc kỷ niệm đã qua.
Mưa nghèo dột xuyên mái lá thương cho kiếp không nhà
Mưa lùa từng cơn nghiêng ngã yêu nhau để rồi cách xa.

Chuông Chiều

Chuông chiều ngân đâu đây vọng tiếng cầu kinh vơi đầy
Ru hồn ai bơ vơ thầm nhắc cho ai hững hờ
Nơi miền xa xăm đó mẹ đứng trông mong chờ
Dang cánh tay nhung hiền nhìn con tha thứ chờ mong

Rời Nhau

Từ khi ta tiễn người
Về cuối chân mây xa mờ
Về với áo xiêm hững hờ
Người hỡi ta một mình lặng lẽ
Quay về dĩ vãng xưa
Âm thầm như lá rơi.

Cô Láng Giềng

Lời 1:
Hôm nay trời xuân bao tươi thắm
Dừng gót phiêu linh về thăm nhà
Chân bước trên đường đầy hoa đào rơi
Tôi đã hình dung nét ai đang cười

Tuổi Mây Hồng

Cho mây ươm tóc em nồng
Tình yêu tắm trong mây hồng
Tuổi nào khóc trên cung đàn
Cho hoa vướng áo em dài
Mơn man hôn tóc mây cài
Bâng khuâng mơ ánh trăng vàng
Lả lơi ngoài song

Tiếng Sáo Thiên Thai

Xuân tươi! Êm êm ánh xuân nồng
Nâng niu sáo bên rừng, dăm ba chú Kim Đồng…
(Hò xàng xê) tiếng sáo,
Nhẹ nhàng lướt cỏ nắng, nhạc lòng đưa hiu hắt
Và buồn xa buồn vắng, mênh mông là buồn.

Chiều Tàn

Chiều tàn trời man mác nắng thơm lành đã dần phai
Màn đêm sao chưa buông còn thơ thẩn tựa đợi mong bóng ai
Bóng đôi chim non tìm đường về
Ngại ngùng tung cánh theo làn gió đông vừa sang
Thấy cô thôn quê lòng rộn ràng
Nhịp nhành quang gánh trong lòng bóng đêm dần lan