Buồn ơi sao còn đến, lòng đã quá sầu đau
Ai đã đem chuyện xưa, lời hứa ban đầu chôn kín vào tim
Từng giọt nắng thu, mong manh mong manh bên song buồn
Từng chiều lá rơi, hắt hiu hắt hiu bước chân người
Ta nhớ năm xưa, có những làn mây thu trong xanh
Có tiếng cười vui bên vai anh, bao ước mơ lên ngôi
Tình ta trao nhau, mãi thiết tha.
Em ơi, đừng đến nữa em ơi
Em ơi đừng đến nữa em ơi
Thương nhau, thương mấy, thương cho vừa
Yêu nhau yêu mãi đến khi nào
Gió bấc về xác xơ những bụi chuối sau nhà
Má nó ngồi mắt đăm chiêu nhìn trời xa
Từng cơn gió lào xào mái hiên
Nghe như tiếng cười đùa của em
Ôi người con gái ngày xưa.
Ân tình cho anh từ muôn kiếp nào
Ân tình cho anh từng cơn sóng gào
Cho dù xa nhau tình không xoá mờ
Những đêm buồn, ngồi mênh mang tiếc nhớ
Chiều buông đêm xuống thật đầy
Vầng trăng nghiêng ngắm tình yêu
Môi em chờ đón vai anh nhẹ rung
Tan theo làn gió
Em hãy ngồi lại đây gió chiều chừng đã lạnh
Nắng nhạt áo cỏ may mùa xuân sao quạnh vắng
Em hãy ngồi lại đây chiều dâng trong mắt đó
Thấp thoáng cánh chim bay lòng gửi cuối chân mây
Tôi biết anh từ lâu
Từ lần thức trắng đêm thâu
Lắng nghe lời ca nức nở
Với cung nhạc buồn muôn thuở.
Thành phố trong mưa mùa thu
Hàng cây nhớ chiếc lá vàng rơi
Một tia nắng lịm
Theo cơn gió, một áng mây
Màn đêm buông xuống bên kia đồi
Lời yêu anh đã trao em rồi
Mùa xuân đang hé trên bờ môi
Có ai ngờ ta đến trong lầm lỡ