Dù có như thế nào ta rồi vẫn yêu nhau
Lòng có khi yếu mềm, nhưng tình vẫn bình yên
Dù có như thế nào lòng vẫn giữ ngọt ngào
Cho nhau em nhé đừng quên
Cho nhau như phút giây đầu tiên
Hôm nay về mái nhà vui buồn lệ nhỏ sa
Ngoại lem hem mắt ngó sương nắng nhíu làn da
Cơm dọn dưới giàn bầu, bữa cơm nghèo sum họp
Chén canh bầu chan húp, thương tấc đất ngọn rau
Em về bên ấy có nhớ tôi
Nhớ cây hoa dại lúc em buồn
Cỏ cây hoa lá bên thềm vắng
Vẫn chờ em ra tìm ánh trăng
Vẫn biết thời gian không dừng lại
Như em đến rồi em vẫn đi thôi
Mà vẫn cứ nhớ em và buồn
Vẫn chờ em quay về đây thôi
Tặng em bài rhumba như đóa hoa thay lời anh yêu em
Tặng em bài rhumba luôn thiết tha xanh tươi như màu lá
Lá xanh như tình anh long lanh vao mắt em
Lắng sâu trong tâm hồn tình ái vẫn cô đơn
Khi em nắm tay anh bước đi trên đường đời
Là khi em biết tiếng yêu thương đầy vơi
Khi em đến bên anh với con tim lẻ loi
Là bao thương nhớ dấu trong tim này thôi
Người ở nơi nào có biết không?
Nơi đây đã héo úa hoa lòng
Mắt quầng thâm bởi đêm thao thức
Tâm sự cùng trăng qua cửa song
Mượn em mười ngón tay ngà
Vẽ lên nét đẹp mượt mà áng mây
Cho tôi mộng mị mê say
Mơ làn gió thổi mây bay bềnh bồng
Đêm sa mạc gió lùa qua mái tóc
Con chim buồn hót lên tiếng lẻ loi
Đêm sa mạc cát lùa bay vạt áo
Một thuở nào giờ đây ta nhớ người
Đôi khi hạnh phúc ùa về
Như những luồng gió mát
Dịu dàng dẫn lối em vào
Vùng trời đầy hoa lá trăng sao