Ngồi nghe biển hát, tiếng ru êm chìm theo cõi mơ
Dấu ái ban sơ, ru cuộc tình dịu êm sóng vỗ
Tình là ngọn gió cuốn theo nhau
Chìm vào giọt nắng sáng lung linh
Tình là bình minh, gió xôn xao tiếng yêu dài lâu
Chiều mưa tay trong tay
Tâm hồn thoáng ngủ say
Đưa em về phố chợ
Trời thu sầu heo may
Mùa đông năm ấy mình xem lễ đêm đông lạnh đầy
Tựa vào vai nhau em đã ước cho bao ngày sau
Trọn đời yêu nhau thề nguyện trong đêm thâu
Nghe ấm lòng bài thánh ca đêm.
Người cho tôi bàn tay
Về nâng niu áo mới
Người cho tôi dòng sông
Thuyền trôi đêm hạnh phúc
Tìm em nơi đâu, giữa dòng người lạ?
Ngã tư Phú Nhuận, phố đã quen tên
Hay ngược Chi Lăng dài thêm Gia Định
Cầu Bông từng giờ chờ nhau Quán Nhớ
Để mãi không quên.
Để mãi không quên.
Tôi về lại quê xưa cách xa bao tháng ngày
Mong tìm gặp mẹ tôi cho thỏa lòng nhớ mong
Tôi về lại quê xưa ngóng trông từng con đường
Mong gặp người tôi thương kể nhiều chuyện yêu đương.
Chiều ơi chiều gợi thương nhớ thêm chơi vơi
Để nghe hồn tương tư hình bóng xa xôi
Như trăng thanh khi tròn lại khuyết mòn
Tình vẫn đầy cùng hoa cơn héo hon
Còn đâu lệ khóc người thương.
Một người vượt biên sáu bảy mươi lăm
Mang mối tình đầu rất âm thầm
Chuyện tình chung cư ở ngoài thành phố cũ
Thiếu nữ tròn trăng thùng thuốc lá chân cầu thang
Nói lá che ngang tầm mắt ngó duyên tình gần
Nón lá chia đôi dòng tóc rối câu thề hẹn
Nón lá trên đầu ôm kín những giấc mơ hoang
Người con gái kiêu sa.
Ghé đồi sim chiều tím hoang
Nghe rừng khua chim rộn ràng
Kìa con suối nước reo nhịp nhàng
Em sơn nữ bước chân vội vàng
Bụi ngang vai hoàng hôn nhạt nắng
Em về đường phố bỗng kiêu sa
Tôi hồn rơi rụng từ muôn kiếp nào
Ru đời một thoáng giấc Nam Kha
Ru lời đá cuội tình đi quên đường về