Khi lòng đau nhói giọt lệ chiều tiễn đưa em
Những kỷ niệm buồn từng chuyện cũ trôi qua
Dẫu trong tim hình bóng ấy chưa phai nhoà đi
Gạt nước mắt đi những ngày tháng qua nỗi đắng cay
Có ai biết được ân tình luôn say đắm nhau
Chiều xuống tà dương khuất dần
Mỏi mắt trông về phía trời xa
Lòng nghe tâm tư bao sầu lắng
Gió nhẹ xé buốt tâm hồn
Ngày đi mang bao hành lý
Nhớ mãi một người đã nguyện câu ước tình
Để rồi chiều nay bóng hình em văng vẳng trong tiềm thức
Đâu bóng về
Sáng nay tình lén qua sông
Tình mang áo ấm, mang long từ bi
Rồi tình tình cũng ra đi
Rồi tình tình cũng ra đi.
Em bỗng thấy chiều nay mây che nắng
Sợi tơ chùng đan kín cả dòng sông
Lòng bâng khuâng nhìn đàn chim xa dần
Anh khẽ hỏi mai xa rồi em có buồn không?
Em gánh xuân về qua phố đông
Ngõ nhỏ nghiêng theo dáng em hồng
Chân sáo nhẹ nhành bên thềm bước
Cành đào e thẹn ngỡ ngàng trông?
Đường xưa lẻ bóng mây sầu
Đường xa đèn hắt hiu mờ
Tình nay lạc lối về đâu còn nhau.
Tôi vẫn đây Nguyễn Tâm Hàn
Ngủ đi ngủ đi đôi vai
Sao dưng trở giấc đêm dài qua đông
Ngủ đi ngủ đi vai mong
Sao dưng trở giấc xuân hồng gọi tên
Chiều thu có lá vàng rơi
Có người mơ mộng một thời đã qua
Tình đi tình đến tình xa
Loay hoay một kiếp mình ta nơi này
Từng đêm xuống thương em mỏi mòn
Ngàn xa cách yêu đương vẫn còn
Chờ anh chi nữa hỡi em
Thương em xót xa đêm từng đêm.