Ai biết cho được tôi tìm vần thơ
Ai biết cho được tôi dệt đường tơ
Trao gió theo gió đưa đưa về vườn lá thắm
Trao nước theo nước trôi trôi về nguồn tơ duyên.
Mưa ơi mưa ta khóc bên song buồn
Mưa rơi rơi ngõ vắng ai trên đường
Ngày ấy người đi mang theo nhớ thương
Giờ vẫn biệt ly đường đời tram hướng
Người hỡi, ôi người yêu dấu mãi lòng xót xa
Niềm Đau nhớ mãi qua canh thâu không nguôi
Mặt trời tới chim gọi réo rắt tên em
Anh âm thầm nơi đây mờ xa bóng em
Người đời đặt tên ,Riêng một loài hoa
Dịu dàng mỏng manh , nâng niu nụ hồng
Mẹ nàng đặt tên, một màu xinh tươi
Cuộc đời đài trang không phiền vương mang
Thà một lần em dối gian,
để hoa môi không sớm phai úa tàn,
buông chi câu nói ngỡ ngàng,
để tình đôi ta sẽ mau vợi tan
Thà một lần em dối gian
để hương yêu còn mãi bên tơ mành,
không trống vắng trong đêm đông giá lạnh
không phai dấu bao giấc mộng yên lành
Hát về kỉ niệm, cuộc tình dỡ dang
Yêu nhiều thương nhiều, rồi đau thật nhiều
Ngày xưa ai nói yêu tôi, suốt đời chỉ có tôi thôi
Hứa chi cho thật nhiều, sao bây giờ lẻ bóng mình tôi.
Dưới giàn hoa giấy, nơi ấy năm xưa
Gió mưa chưa về nơi đây
Dưới giàn hoa ấy, hai đứa chung xây
Thiết tha ân tình đong đầy.
Lần chân tôi bước bên hành lang xứ lạ
Nỗi đơn côi không hòa theo tiếng cười
Ai ai nơi ấy vun đắp xây tương lai
Cố vun bồi một ngày nên mái nhà.
Sàigòn một mối tình si
Sàigòn ngày ấy chia ly
Sàigòn còn đây nỗi nhớ âm vang còn đó
Mất em mà vẫn yêu em
Chiều mưa qua trên phố
Đường vắng khuất trong màn mưa
Lạnh từng cơn gió đưa
Tôi đi tìm tìm về chốn xưa.